Đường Hạc Lễ vẫn không tiết lộ với con gái một chút nào về chân tướng cô bị bắt cóc. Mặc dù cô vừa có cơ hội liền hỏi ông, nhưng ông luôn nói năng thận trọng.
Mà Bạch Ngôn Sơ cũng rất nhanh xuất viện. Vết thương của anh hồi phục rất tốt, sau khi xuất viện nghỉ ngơi thêm mấy ngày lại trở lại công ty.
Đêm nay, Du Du lại về nhà ăn cơm tối, lúc đi vào nhà Lâm Như Nguyệt nói với cô: "Cha con đang cùng Ngôn Sơ ở trong thư phòng nói chuyện đấy."
Du Du gật đầu một cái, đang muốn đi lên lầu, thấy Tiễn Cường đang đi xuống cầu thang. Cô dừng lại, gọi hắn lại: "Chờ một chút."
Hắn đứng lại, mang theo nụ cười đi tới: "Tiểu thư, cô kêu tôi có chuyện gì sao?"
Du Du cười quyến rũ một tiếng, kêu hắn đến bên cạnh bồn hoa màu xanh lá cây: "Làm phiền cậu hai ba phút."
"Tiểu thư, cô có chuyện gì cứ việc nói." Tiễn Cường hình như rất lúng túng.
"Cậu hãy thành thật nói cho tôi biết, lần trước người bắt cóc tôi rốt cuộc là ai?" Cô đi thẳng vào vấn đề.
Tiễn Cường biến sắc, ngay sau đó cười nói: "A, thật ra thì chính là mấy tên côn đồ không biết trời cao đất rộng, nghĩ bắt cóc con tin một lần để tìm vận may mà thôi!"
Du Du rất không hài lòng về câu trả lời của hắn, hỏi tiếp: "Là tổ chức hắc bang sao? Là tổ chức hắc bang nào? Có phải liên quan đến việc buôn bán của cha tôi hay không?"
Chính mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-co-doc/2843521/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.