"A......" Du Du cực kỳ sợ hãi, vùi đầu vào trong ngực Bạch Ngôn Sơ. Anh hừ một tiếng, sau đó nhỏ giọng nói: "Đừng sợ!"
Mà Tiễn Cường đã nhanh nhẹn xoay người lại, từ túi áo rút ra một khẩu súng, nòng sung hướng về phía cửa sổ bóp cò. Tiếng súng chói tai cùng với âm thanh diendanlqdd thủy tinh bị vỡ tiếp tục vang lên, Du Du bị dọa sợ đến kêu lên mấy lần.
Ông trời ơi! Lần đầu tiên cô nghe thấy tiếng súng!
Bạch Ngôn Sơ ôm cô chạy ra khỏi căn nhà dân rách nát phía sau, nữa vượt qua một mảnh đất cỏ hoang. Tiếng gió ào ào ở bên tai Du Du xẹt qua, cô nhắm mắt lại thật chặt.
Dù có thế nào, anh đã tới, cô nghĩ đã an toàn.
Mà bên kia có một chiếc xe lái đến trước mặt bọn họ, chiếc xe phanh gấp lại.
Bạch Ngôn Sơ nhanh chóng đưa Du Du vào trong xe, hung hăng đóng cửa lại, hít một hơi thật sâu.
Lúc này, Tiễn Cường rất nhanh đã chạy tới, hắn bằng tốc độ nhanh nhất nhảy lên ghế phụ lái, hô: "Lái xe! Mau!"
Phụ trách lái xe A Sơn đạp mạnh chân ga. Tốc độ xe không thua gì xe đua, chạy nhanh như điên, để lại mưa đạn ở phía sau.
Cả người Du Du phát run, níu chặt lấy ống tay áo của Bạch Ngôn Sơ, "Tôi sợ......"
Cánh tay của Bạch Ngôn Sơ cũng ôm chặt lấy cô, khẽ an ủi: "Không sao." Sau đó trong miệng khẽ than nhẹ, hít vào một ngụm khí lạnh.
Tiễn Cường ngồi trước đột nhiên quay đầu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-co-doc/2843507/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.