Editor: Quỳnh Nguyễn
Anh từ từ đi tới, ngón tay thon dài, nhẹ nhàng kéo ra khóa kéo váy của cô.
Khóe môi hơi có chút lạnh, nhẹ nhàng dán tại phía sau cổ cô tuyết trắng, nhẹ nhàng cọ xát. Hô hấp nóng nóng, mềm nhẹ dâng lên tại sau tai của cô, có chút tâm ngứa khó nhịn.
Quần áo rơi xuống, nhìn thân mình cô trơn bóng, anh vừa lòng gật đầu, đầu ngón tay, nhẹ nhàng đẩy ra áo ngực của cô, chậm rãi nói: "Tốt lắm, tôi từ giờ trở đi kiểm hàng - - "
Không nghĩ tới, cô lại một phen hất nhẹ ngón tay anh, nhẹ nhàng mặc quần áo lên: "Tôi cho rằng, Lâm thiếu vừa mới là kiểm hàng hài lòng, mới tính toán chọn tôi. Phía bên tôi cũng không lưu hành nợ sổ sách!"
Cô ngẩng đầu lên, mắt vốn lãnh đạm lại bởi vì tư thế hơi hơi xếch lên kia mà tăng thêm nồng đậm mị sắc.
======= cầu lưu lại, cầu nhắn lại, cầu tiến cử, cầu chia sẻ =======
Buổi chiều một chút, Mộ Thanh Vũ vừa vào văn phòng, người xung quanh nhìn cô một cái, lặng không tiếng động tiếp tục làm việc.
Vừa mới ngồi ở ghế tựa văn phòng thu thập đồ đạc, một câu chế nhạo sắc nhọn nổ vang ngay tại bên tai cô.
"A, này không phải Mộ phó phòng anh minh thần võ( sáng suốt) của chúng ta sao?"
Lời còn chưa dứt, thanh âm giày cao gót thanh thúy truyền đến, không bao lâu, một đôi giày cao gót có gót nhỏ cao mười cm cùng một đoạn bắp chân trắng nõn xuất hiện tại trong tầm mắt của cô, váy xoay vòng, người nọ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-co-doc-hop-dong-hang-ty-doat-con/4747/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.