Editor: Quỳnh Nguyễn
Hoặc là nói, cô rõ ràng xem đã hiểu lại cố ý làm bộ như xem không hiểu, như là cỏ dại điên cuồng lan tràn!
Tất nhiên, ánh mắt mang theo tình yêu.
"Vân, Vân Lâm." Cô xoay người lại, trong đầu còn có một chút lờ mờ. Ngay cả chính cô đều đã không rõ tại sao có thể như vậy, trên lí trí cô nên là đẩy anh ra, sau đó nhanh tay nhanh chân mặc quần áo tử tế, thu thập hành trang trở về Yến Thành mới đúng.
Nhưng mà, cô lại giống như trúng loại độc mất cảm giác tinh thần, toàn thân cô trên dưới đều là lạnh lẽo hoàn toàn không thể nhúc nhích!
Đúng lúc này, bụng "Cô lỗ lỗ" kêu một tiếng, cô lập tức tìm được một cái cớ, tính toán đứng lên: "Vân Lâm, em đói bụng, nếu không, ăn cơm đi?"
Có lẽ chính cô đều không có phát hiện, âm điệu của cô so với trước uy vũ khí phách có vẻ mềm mại đáng yêu rất nhiều!
Cũng đúng, tối qua cô bị anh lăn qua lăn lại đầy đủ thảm, vừa tỉnh dậy lại bị bá vương một lần. Hiện tại mắt thấy điểm tâm biến cơm trưa, còn không cho cô ăn cái gì, cô đói hai mắt hoa rồi.
"Anh cũng đói bụng." Môi mỏng người đàn ông hé mở, mắt giống như động đen rất nhanh hấp thụ tất cả lực chú ý của cô! Nhìn thấy Lãnh Vân Lâm cùng chính mình ý kiến nhất trí, cô lập tức gật đầu: "Tốt a, em đi gọi cơm, ôi chao, ai ôi!"
Vừa mới đứng lên, cô đã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-co-doc-hop-dong-hang-ty-doat-con/2327396/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.