Chương trước
Chương sau
Editor: Quỳnh Nguyễn

"Anh chẳng qua cảm thấy được, tôi so với anh đê tiện, tôi nhận tiền bạc của anh cho nên có thể tùy ý anh hỏng bét? Cho nên đối với chúng ta cũng không cần coi là người, phải không?"

Lãnh Vân Lâm bị cô một trận trách móc, trên mặt hơi hơi có chút không nhịn được.

Anh mặc dù không có xem thấp Mộ Thanh Vũ nhưng là, trong tiềm thức của anh quả thật có loại cảm giác này.

Triệu Hiểu Huyên cùng anh là người cùng tầng lớp, trước có bạn trai nhiều bình thường. Mà Quý Nhạc Nghiên cũng là con gái Quý Gia Malaysia, xuất thân so với Triệu Hiểu Huyên còn cao quý. Về phần Lạc Thanh Tuyết mặc dù lúc thích của cô anh còn không biết thân phận của cô. Nhưng mà có lẽ là bởi vì thích hơn nữa cái hỗn đản xâm phạm của cô kia là anh họ chính mình cho nên lúc ấy trong lòng chỉ có lòng căm phẫn.

Mà Mộ Thanh Vũ a? Tầng lớp thấp, gia thế bình thường, anh tốn một trăm vạn mua về tới ngủ, anh đều đã đáp ứng cùng cô kết hôn chính là để mắt cô. Chẳng lẽ không nên là nhiều soi mói một chút?

Khi nói chuyện, Mộ Thanh Vũ đã bước ra bồn tắm lớn, cầm lấy khăn tắm khẽ quấn, dẫm xuống dép lê liền đi ra ngoài.

Cô là thật chịu đủ, vốn đối với Lãnh Vân Lâm sẽ không là cái loại này yêu, cô còn phải chiếu cố Ân Ân, luôn luôn kén cá chọn canh, xem cô kém một bậc!

Đây chẳng phải là một cái cơ hội tốt?

Cô dù sao căn bản không tính toán gả cho anh, thừa cơ làm ồn ào, trở về Yến Thành là có thể chạy đi?

Đúng, chính mình nên là biểu hiện đối với anh căm thù đến tận xương tuỷ, đối với anh chẳng thèm ngó tới! Tốt nhất mắng anh vài câu.

Nghĩ tới đây, cô ngược lại cao hứng trở lại, vừa mới lau khô nước trên người, Lãnh Vân Lâm liền đuổi theo.

Anh chân không, trên người cũng không có khoác lên khăn tắm, toàn thân trên dưới đầm đìa nước. Vừa thấy đến anh, Mộ Thanh Vũ lập tức một bộ lòng đầy căm phẫn, xoay người nắm lên khăn tắm vây quanh thân thể: " Anh dù sao cũng ghét bỏ tôi đẳng cấp thấp, tôi cũng không trèo cao, anh trở về cùng cái gì Triệu Hiểu Huyên kết hôn rất tốt! Mẹ anh cũng thích cô, gả đến Lãnh gia các ngươi quả thực là như hổ thêm cánh, song kiếm hợp bích, thiên hạ vô địch! Tôi loại người đê tiện này như thế nào xứng với anh? Anh yên tâm, không cần ngày mai, tôi lập tức đánh một phần đơn từ chức cho anh, máy bay vừa đáp xuống đất, tôi tuyệt đối không dây dưa anh, nhanh nhẹn rời tập đoàn Lãnh thị, về sau anh cưới người nào liền cưới người nào! Tổng giám đốc, tạm biệt!"

"Đừng nóng giận!" Lãnh Vân Lâm lập tức qua đi ôm cô, cô bắt đầu vùng vẫy: "Lãnh Vân Lâm, chúng ta cho tới bây giờ liền không là người một thế giới, anh thích chị dâu anh, tôi cũng có mối tình đầu tôi thích! Anh không phải hỏi tôi vài năm nay là như thế nào quá à? Tôi chính là cùng một người nam nhân ở tại bốn năm, anh vừa lòng rồi hả?"

Đúng vậy a, cô chính là cùng Ân Ân ở tại bốn năm! Ân Ân tuyệt đối là giới tính nam! 

Nếu vừa mới Mộ Thanh Vũ nói loại này nói, khẳng định làm cho Lãnh Vân Lâm tức giận, nhưng mà, cô như bây giờ nói điển hình chính là nói nhảm thôi!

"Lãnh Vân Lâm, anh không biết là anh như vậy rất buồn cười sao? Anh là tổng giám đốc cao cao tại thượng, tôi chẳng qua là cái thư ký phụ thuộc, tôi không xứng với anh, mời anh cút khỏi thế giới của tôi, không nên lại đến dây dưa tôi!"

Lãnh Vân Lâm cũng không nói chuyện với cô, chỉ là cường thế ôm lấy cô, vô luận cô vùng vẫy như thế nào đều đã không buông tay.

"Lãnh Vân Lâm, anh như vậy có ý tứ không?" Cô dù sao cũng là phụ nữ, khí lực là đánh không lại Lãnh Vân Lâm, chỉ có thể võ mồm: "Anh cảm thấy được cưới tôi cực kỳ ủy khuất sao? Anh điều kiện tốt như vậy."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.