Editor: Quỳnh Nguyễn
Không cần nghĩ, người này khẳng định là Vũ Trạch Hiểu. Lãnh Vân Lâm phiền chết anh, bạn thân này mấy ngày hôm trước chưa có tới bởi vì muốn sắp xếp hồ sơ cho nên mấy ngày hôm trước không tới trận.
Nhưng mà anh phỏng chừng là vì Vũ Trạch Hiểu tên kia không thích trường hợp chính thức mấy ngày hôm trước như thế cố ý nói chính mình sắp xếp không ra thời gian.
Anh quay đầu trên mặt vẫn lại là biểu tình không kiên nhẫn, chỉ là tại trong nháy mắt đó quay đầu, biểu tình không kiên nhẫn đột nhiên cứng đờ!
Hình như là một trận gió, thổi qua trong óc của anh, thổi qua khung xương của anh, đưa anh vốn ngả ngớn tà tứ, tất cả đều mất đi!
Giữa lúc hoảng hốt, anh không biết thân chính mình ở phương nào, lại đi hướng nơi nào....
Chỉ là nghe được một cái thanh âm đứa nhỏ thanh thúy vang lên: "Chú chú."
Anh từ kinh ngạc phục hồi tinh thần lại, lập tức nét mặt biểu lộ một cái ý cười ôn nhu chân chính. Người nhận thức anh đều biết đây mới là anh mỉm cười toàn tâm không hề khúc mắc.
" Tiểu Bảo." Anh để xuống tất cả tâm thần, đi lên phía trước bế lên tiểu tử kia.
Bình thường có chút sợ người lạ, Tiểu Bảo vốn bệnh tự bế (tự kỷ) từ rất nhỏ. Nhưng mà đối mặt người nhà cùng quen thuộc, bé sẽ không biểu hiện tự bế ra ngoài.
Vì thế cánh tay tiểu tử kia nhanh chóng ôm lấy cổ người đàn ông. Lãnh Vân Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-co-doc-hop-dong-hang-ty-doat-con/2327276/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.