Nghĩ tới đây cô mới hơi chút dịu đi, gõ cửa: "Tổng giám đốc, cà phê của ngài."
Nhìn đến cô tới đây, Tô Tuyền Lăng cùng Lãnh Vân Lâm cũng thức thời dừng lời nói mới rồi. Mặc dù không thích Tô Tuyền Lăng trợ giúp Triệu Hiểu Huyên, nhưng mà cô cũng giúp cô ta pha một ly cà phê.
Hai người đồng thời bưng lên cà phê, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Đáy mắt Lãnh Vân Lâm hiện lên giảo hoạt, mà Tô Tuyền Lăng còn lại là quang mang tính kế.
=========================
Rất nhanh đến thứ sáu.
Thân là thư ký tổng giám đốc đặc quyền lớn nhất của cô chính là có thể quang minh chính đại đến muộn. Cho dù thời gian cô xuất hiện tại công ty là hai giờ buổi chiều cũng sẽ không có người bắt bẻ đối với cô.
Thói quen thân phận thư ký, Mộ Thanh Vũ cũng không cần đem chính mình biểu hiện ở trên công tác quá chăm chỉ.
Lãnh Vân Lâm nói rất đúng, mặc dù có đôi khi anh cũng cần cô hỗ trợ xử lý một phen công vụ, tỷ như chạy chân sai vặt, sắp xếp hồ sơ một phen, ghi chép văn kiện, đóng dấu tư liệu.
Nhưng là, công tác quan trọng nhất tuyệt đối là hầu hạ anh tốt.
Huống chi, cô đêm qua, là thật cực kỳ "Mệt".
Giày cao gót vừa chuyển, trong ánh mắt mọi người ở sau người cô hoặc hâm mộ, hoặc ghen tị, bước vào thang máy chuyên dụng tổng giám đốc. Đoạn tuyệt ánh mắt các cô ở ngoài.
Kỳ thật trải qua thời gian vài ngày, quen cùng Lãnh Vân Lâm ở chung, phát hiện cùng anh nán lại cùng một chỗ, không hề khó khăn.
Mặc dù anh cực kỳ soi mói nhưng mà vô luận là ở trên giường vẫn lại là dưới giường đều là một người tình nhân săn sóc. Ít nhất đối với cô mà nói, xem như vậy.
Kỳ quái là cô đối với mẹ của anh còn có cái gì Triệu Hiểu Huyên kia cũng không là cực kỳ khách khí. Nhưng là có vẻ như Lãnh Vân Lâm cũng không có chỉ trích cô cái gì, quan hệ cùng cô vẫn tựa như thường ngày như cũ. Thậm chí còn tại sau hôm ấy còn xử lý vị Trình bộ trưởng nào đó, tại đại hội nhân viên không nặng không nhẹ phê bình anh ta "Sống không bị kiềm chế riêng tư", Trình bộ trưởng cũng đã mồ hôi đầy mặt.
Từ khi có chuyện Trình bộ trưởng, toàn bộ mọi người công ty nhìn đến cô là đi đường vòng, một bộ gần mà xa. Liền ngay cả Từ An Khê quá khứ đâm cô có vẻ như cũng không thấy tung tích, sợ cô một cái mất hứng, đánh tới cửa, chính mình muốn chết.
Mộ Thanh Vũ thật không có thật sự đi tính sổ. Cô là một người như vậy, nếu có người đánh tới cửa vậy không thể chê, tổng không tự kiềm chế ngoan ngoãn bị làm mất mặt còn không lên tiếng.
Nhưng là nếu như đối phương không có đưa lên cửa, cô cũng không đến mức chạy ra đi vì chính mình hấp dẫn cừu hận. Mỗi ngày nên đi làm thì đi làm, nên hầu hạ anh liền hầu hạ anh.
Thừa dịp anh không phát hiện, chính mình cũng lén lút gọi điện thoại cho Ân Ân. Có đôi khi chỉ là hỏi bé thân thể như thế nào, đạt được đáp án hài lòng liền vội vàng cúp máy.
Một tháng bất tri bất giác quá một nửa thời gian, mặc dù ở lúc bắt đầu vui cười tức giận mắng, xoắn xuýt rất lâu. Nhưng mà trước mắt xem ra, ngày quá được, coi như là thoải mái.
Nghĩ còn có nửa tháng, có thể cầm khoản tiền kia cứu Ân Ân, cô vụng trộm nở nụ cười.
Thế cho nên, cô không có chú ý tới, thang máy đến chỗ tầng trệt sau đó bên ngoài đứng hai cái người đàn ông phong nhã hào hoa.
"Oa, vị tiểu thư này là?"
Cô cúi đầu, lúc đi ra cửa thang máy thiếu chút nữa đụng vào người, ngẩng đầu liền nhìn đến hai người đàn ông suất khí không giống như là người thật đang có hưng trí nhìn cô.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]