Một năm sau –
Ngôi mộ của Sở Hành hiện giờ cỏ đã mọc xanh tốt, trước bia mộ ai đóđã đặt một bó hoa hồng nhung cùng một tấm ảnh. Đây có thể là của mộtngười hâm mộ biết được nơi an nghỉ, đã đưa đến đây loại hoa Sở Hành yêuthích nhất cùng những lời tưởng niệm ông.
Một đôi vợ chồng trẻ đứng lặng lẽ bên ngôi mộ. Cô gái nhìn hình ảnhđược khắc trên tấm bia, viền mắt ửng đỏ, hơi thở dài.
“Vẫn nuối tiếc vì không được nhìn ông ấy lần cuối sao?”. Hách Thừa Hôn hỏi cô.
Sở Hành lựa chọn được chôn cất ở vùng quê thôn dã này, để tro cốt của ông cùng mẹ cô Trầm Trữ Phi có thể ở cùng một chỗ.
Trầm Thù Sắc nhìn ảnh chụp vẫn anh tuấn đế chói mắt, lắc đầu. “Nhưvậy cũng tốt, bởi vì trong đầu em không có hình dáng ông ấy vì bệnh tậtmà gầy đến trơ xương, chỉ có mỗi bộ dáng đẹp đẽ làm cho người ta phảighen tị thôi”. Năm ngoái, ngay trong ngày kết hôn, sau khi hôn lễ chấmdứt Hách Thừa Hôn liền đưa cô sang châu Âu hưởng tuần trăng mật, chơigần một tháng mới trở về, về đến nhà mới biết được chuyện Sở Hành quađời, cùng với việc ông để lại cho chồng cô một phong thư.
Khi đó cô suy nghĩ một hồi mới hiểu được vào ngày cô kết hôn, Lư HòaThiến cố nén bi thương đem đồ trang sức của Sở Hành tặng cho cô, giúp cô đeo lên người mà cõi lòng tan nát từng mảnh.
“Không biết ông ấy qua đó có tốt không?”
“Nhất định sẽ tốt”
“Vì sao?”
“Bởi vì ông ấy khi còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-bao-nguoc-cua-duc-nu/183851/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.