Sau khi hai bên thỏa hiệp xong, Hàn Tử Tây khó có được thời gian tỉnh táo, Sở Trạm Đông dứt khoát nói: "Vào xem cô ấy một chút!"
Cô nhất định rất nhớ Bất Hối, nếu lúc này nhìn thấy cậu nhóc, có lẽ sẽ cổ vũ cho tinh thần của cô rất nhiều.
Thế nhưng Bất Hội lại lắc đầu: "Hãy chăm sóc cho mẹ thật tốt!"
Nếu như để mẹ nhìn thấy mình, nhất định mẹ sẽ rất lo lắng!
Mẹ so với ai khác càng rõ ràng, nếu mẹ không thể vượt qua được thử thách này thì cậu sẽ không có cơ hội đến đây nữa.
Mẹ mà biết một mình trốn đi, còn không lo lắng đến chết sao!
Mặc dù cậu cũng rất nhớ mẹ...
Chờ khi nào cậu thành công tìm được cho mẹ một biện pháp cai nghiện, khi ấy sẽ nói sau!
Sở Trạm Động nhìn ánh mắt của Bất Hối, tâm tình lại phức tạp.
Tiểu quỷ này. Thật là ngày càng đáng ghét!
***
Hàn Tử Tây nhìn Sở Trạm Đông đi vào, khó khăn từ trên giường ngồi dậy.
Sở Trạm Đông cũng không có đi đến giúp cô mà là đứng ở cuối giường bình tĩnh quan sát.
Không phải không muốn đi qua mà hắn biết rõ, nếu tất cả không có bất cứ yêu cầu gì, thì cô ấy sẽ không để bản thân thân cận mình quá nhiều.
Nếu không thì trong hôn lễ kia, cô đã không cự tuyệt mình!
Từ trên giường ngồi dậy, động tác đơn giản như thế, nhưng lại làm toàn thân Hàn Tử Tây đổ đầy mồ hôi. Sắc mặt cô tái nhợt như một tờ giấy, đầu tựa ở đầu giường thở hồng hộc.
Mấy ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491836/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.