Không thể phủ nhận rằng qua cách ăn mặc của Bất Hối chứng tỏ người đàn ông kia không hề bạc đãi con trai cô, nhưng tại sao tính tình lại không tốt như vậy?
Lại còn vuốt đuôi tóc sang hai bên, hiện tại Bất Hối mới chỉ tám tuổi, vẫn còn phải đi học nữa chứ!
Còn chuyện Bất Hối không nhận ra cô là bởi vì nó, hay là vì…
“Làm sao có một người đẹp hơn cháu được?” Cậu nhóc bĩu môi nói: “Cô có gì chứng minh được không?”
“…”
“Không có?” Cậu nhóc nhún vai nói tiếp: “Cô à! Lúc nhỏ thầy cô giáo không dạy cô rằng nói có sách mách có chứng sao? Cô không thể nói những chuyện không có căn cứ như vậy được!”
“...”
Hàn Tử Tây bước ra cửa hai bước, sau đó lấy điện thoại ra…
Cô còn chưa kịp ấn xong dãy số thì điện thoại bị một bàn tay bé nhỏ phía sau đoạt lấy và nhanh chóng mở khóa.
Lông mày của Hàn Tử Tây nhướng lên, nhìn điện thoại của mình bị cậu nhóc lật tới lật lui. Giống như không thấy được điều mình đang tìm nên hai hàng lông mày bé nhỏ của cậu nhóc chau lại, thởi dài: “Thật sự chỉ là cô mạnh miệng thôi.”
Nói xong, ậu nhóc còn tự chọn chế độ chụp ảnh chụp cho mình,liên tục bấm ‘răng rắc răng rắc’ mười mấy tấm. Cậu nhóc còn đặc biệt tạo thành khuôn mặt ngây thơ, chụp một, hai, ba… năm tấm hình liên tục…
Chụp xong lại còn ngắm nhìn một hồi: “Tại sao mình đẹp trai như vậy? Như thế này làm sao người khác sống được đây?”
Rồi sau đó Bất Hối ngoắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491815/chuong-74-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.