Trong lòng Cố Hạ cực kỳ thấp thỏm, cái mà cô đang đánh cược chính là mạng của mình và Hàn Tử Tây.
Dù sao mạng của cô chính là do Hàn Tử Tây cứu, hôm nay cô ấy gặp nạn, cô có liều cái mạng của mình cũng muốn cứu cô ấy, cùng lắm là chết cùng cô ấy thôi.
Cô nghênh ngang nhìn vào đôi mắt của Lãnh Dạ, không hề chớp mắt, cũng không có bất kỳ tránh né nào.
Bỗng Lãnh Dạ thả cô ra, bàn tay to lớn giữ chặt lấy cằm của cô, đôi môi mang hơi lạnh buốt hôn lên môi cô.
Hai tay của Cố Hạ phối hợp với hắn, lòng thoáng buông xuống, cô biết mình đã thắng!
***
Không chỉ có Cố Hạ đang nghĩ cách cứu Hàn Tử Tây, mà lão phu nhân cũng vậy.
Thế nhưng bà ta không tiện ra mặt, dù sao người bị thương cũng chính là cháu trai của mình, nếu bà biểu hiện quá lộ liễu, sẽ làm cho kẻ khác nghi ngờ, cho nên bà đành để Mộ Cẩn Du xuất đầu lộ diện thay mặt mình ra mặt.
Mộ Cẩn Du bối rối: "Bà nội, con có thể làm được sao?"
"Tiểu Du à, mặc dù là Tiểu Tây có sai, thế nhưng vẫn còn tình cảm, dù sao Bất Hối...
Cũng may là Đông Tử không có bất cứ nguy hiểm gì, chỉ là trên vai có vài vết trầy do đạn gây nên.
Tiểu Tây đã theo Sở gia của chúng ta mười sáu năm, mặc dù gần đây nó có làm mấy việc khiến cho người ta khó có thể chấp nhận, thế nhưng... Con người không phải cây cỏ, ai có thể không vượt qua được!
Cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491800/chuong-65-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.