Mộ Cẩn Du ngủ rất tốt nhưng lại cảm giác được ở tim có một hồi đau nhức kịch liệt.
Mấy ngày hôm trước, cô thật sự đã vào bệnh viện, không phải sức khoẻ cô đều tốt sao, có cái gì mà đột nhiên lại đau như vậy.
Tình trạng này, trong 6 năm qua, chỉ có năm đầu tiên mới vừa cấy tim, lúc đó đã từng đau nhưng vài năm sau này, nếu như cô không nói, không ai có thể nhận ra cô đã từng làm phẫu thuật thay tim.
Trong lòng không biết tại sao lại thấy buồn, loại cảm giác đó thật bi thương, giống như là từ chỗ linh hồn sâu sắc nhất mà vẽ nên…
Cảm giác đau buồn ngày càng mãnh liệt hơn, cô thậm chí còn không chủ động được, đưa tay cầm lấy điện thoại di động, ngón tay như là có ý thức, bấm một cái, bên trong điện thoại di động của mình, căn bản là không lưu bất kì số điện thoại nào.
**
Nhìn màn hình bên trái, Sở Trạm Đông nói: “Bay thẳng!”
Trước khi không có nhận được cuộc gọi nào, Sở Trạm Đông ngồi trên máy bay trực thăng nhìn xuyên thấu qua màn ảnh máy vi tính, nhìn thấy việc giữ thuyền khóc thành một đoàn của hai mẹ con, là như thế này, hắn nói với Tả Viêm: “Trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu không bao lâu, đối thủ như thế nào lại muốn treo lên, trận này, trò chơi có phải là không có kết thúc?”
Tả Viêm ngoan ngoãn trả lời: “Trước tiên có thể giang tay giúp đỡ đối phương, sau đó như vậy mà tiếp tục đoạt lấy!”
“Như vậy a!” Sở Trạm Đỗng hiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491794/chuong-62-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.