"Xin chào Mặc thiếu, ngài vẫn tốt chứ?"
So với Mặc Thiên Kình đang nổi giận lôi đình thì Hàn Tử Tây lại vô cùng lạnh nhạt, gật đầu chào hỏi hắn.
"Tốt, ta tốt không được..."
Hắn nhìn vào miếng ngọc trên cổ cô mà nghiến răng nghiến lợi nói. Ánh mắt khẽ rùng mình, cứ vòng vo nói chuyện, cười tủm tỉm rồi làm động tác mời nói: "Mời lên lầu!"
Hàn Tử Tây cười nhạt: "Mong Mặc thiếu dẫn đường."
Nhìn Hàn Tử Tây đi theo Mặc Thiên Kình vào thang máy dành cho tổng giám đốc, đôi mắt của cô nhân viên lúc nãy giật giật, chính là mình không nhìn lầm đi, người phụ nữ này quả thật không đơn giản.
***
Phòng làm việc của Mặc Thiên Kình.
Vừa mới bước vào cửa Hàn Tử Tây đã bị Mặc Thiên Kình bắt lấy cổ tay, đặt lên trên cánh cửa.
Nhìn ánh mắt của cô, hàn quang liền hiện ra, vô cùng khắc nghiệt nói: "Ngươi thật sự là rất giỏi!"
Hắn chưa từng thấy một người phụ nữ nào có lá gan lớn như vậy, rốt cuộc là do cái gì tạo thành người này vậy?
Làm bỏng chân hắn, làm hắn bị thương, trộm đồ gia truyền của hắn, mà cô ta còn dám một mình tới đây sao?
Mặc Thiên Kình đúng là người không có hòa nhã dễ gần như mọi người đã nhìn!
"Mặc thiếu xin hãy tự trọng!" Hai tay Hàn Tử Tây đặt trước ngực của hắn nói: "Tôi đến đây là thay tổng giám đốc của mình để đưa thiệp mời cho anh!"
Nói xong cô liền cầm một chiếc phong bì màu đỏ đưa đến trước mặt hắn.
Sở dĩ cô trộm ngọc cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491788/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.