Dường như cuộc sống đã khôi phục bình tĩnh, đối với Hàn Tử Tây mà nói, quả thật là như vậy!
Gần đây không biết Sở Trạm Đông bị cái gì mà không còn cố làm ra tiết mục trình diễn một người nam nhân tốt, cũng không nghĩ các biện pháp khác để hành hạ cô, ở công ty cũng chỉ để cho cô giải quyết công việc, mà những việc cô làm đều thuộc trách nhiệm của cô.
Ở nhà...
Sở Trạm Đông đi đã năm ngày, căn bản là còn chưa có trở về!
Là đến chỗ tiểu mỹ nhân kia sao?
Hàn Tử Tây mấp máy môi, nghĩ đến chuyện này làm gì, có quan hệ gì với cô sao?
Nguyên nhân khiến cô nhất định phải ở lại, còn không phải là bởi vì hắn sao?
Yêu cái gì chứ, đều đi gặp quỷ hết đi!
Điện thoại di động reo lên, sau khi cô bắt máy liền nở nụ cười, động tác trên tay cũng nhanh hơn không ít, bàn phím bị cô đánh kêu răng rắc.
Khi góc bên phải của màn hình máy tính vừa vặn hiện lên năm giờ rưỡi, công việc trong tay của cô cũng vừa lúc hoàn thành!
Sau khi cô sửa sang mặt bàn, dọn dẹp giấy tờ xong, đã đến giờ cô tan làm!
Bởi vì đang vội, nên cô nhanh chóng chạy ngang qua phòng tổng giám đốc.
"Ơ..." Cơ Ngô Lê vừa vặn mới từ phòng tổng giám đốc đi ra ngoài, thấy cô như thế liền theo quán tính mở miệng nói lời chế nhạo: "Tiểu ăn mày đang vội vã đi chỗ nào vậy?"
Vừa nói xong, hắn liền cảm giác bên người có một cơn gió lạnh không biết từ nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491781/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.