Sở Trạm Đông đột nhiên nắm lấy eo của cô rồi đẩy ngã xuống giường thay cho câu trả lời!
Không nghĩ đến Sở Trạm Đông lại có thể trả đũa: "Hàn Tử Tây, có phải cô đã sớm có âm mưu làm như vậy?"
"..." Trên mặt Hàn Tử Tây ít khi xuất hiện ưu phiền nay lại có nhưng chỉ thoáng qua vài giây: "Thiếu gia thật xin lỗi!"
"Thật xin lỗi cái gì?" Sở Trạm Đông mở miệng nhả ra một làn khói trắng: "Thật xin lỗi đụng ngã tôi à?"
Hàn Tử Tây bị làn khói xông vào mặt lại bị hắn giữ cằm bắt nhìn thẳng vào hắn trả lời: "Ừ?"
"Ừ!" Hàn Tử Tây gật đầu thừa nhận.
"Ha ha..." Tiếng cười trầm thấp mang theo lồng ngực phập phồng, hắn dùng mu bàn tay phải đang cầm thuốc lá chậm rãi cọ xát trên má cô: "Nếu như tôi nói tôi rất sẵn lòng?"
"..."
Không để cho Hàn Tử Tây kịp phản ứng, hắn xoay người một cái đem cô áp chế ở dưới thân, đến gần tai cô hô hấp nóng rực mở miệng nói: "Cô biết rõ hiện tại tôi sẽ làm gì chứ?"
Hàn Tử Tây gật đầu: "Biết rõ!"
Sở Trạm Đông khiêu khích lông mày: "So, yes or no!"
Cô có quyền say no sao?
Hàn Tử Tây dùng hành động thực tế trả lời hắn!
Tiếp tục cởi ra chính là quần áo bên trong.
Áo sơ mi đen nhánh cùng với đôi tay trắng như tuyết của cô rõ ràng đối lập, con mắt của Sở Trạm Đông càng ngày càng trầm xuống, sâu không thể thấu được!
Lại không hề báo trước cúi đầu xuống hôn cô, động tác bá đạo của hắn làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-truoc-anh-that-la-nham-hiem/1491733/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.