Vừa dứt lời, sắc mặt Trần Khả Như trở nên tái nhợt. Phụ nữ sợ nhất là bị đàn ông nói mình không bằng người phụ nữ khác, hơn thế nữa Lê Hoàng Việt còn đánh gục thành trì bên trong cô thành cát bụi.
Lê Hoàng Việt bàng hoàng nhìn thấy sự yếu đuối của cô, đây chính là người phụ nữ có ý chí sắt đá, bên ngoài lúc nào cũng lạnh lùng mà cũng sẽ có biểu hiện như vậy sao? Nếu như Trần Khả Hân là một đóa hoa nhỏ trắng yếu đuối, Đàm Thu Trang là hoa mẫu đơn xinh đẹp, thì Trần Khả Như chính là một đóa hoa hồng gai góc, ngụy trang bản thân mình.
“Lê Hoàng Việt, nếu như anh không phải ghen tuông, thì xin thả tôi về. Nếu sau này gặp nhau ở nơi công cộng, cứ coi như không quen biết đi, không cần phải chào hỏi.”
Hai cánh tay cứng nhắc của cô giãy dụa, giọng nói lãnh đạm đầy kiên cường vang lên khắp toilet nữ, nặng nề chiếm lấy toàn bộ nội tâm.
Phân rõ giới hạn?
Lê Hoàng Việt nhếch miệng, tạo thành độ cong đầy quyến rũ, đôi mắt khẽ chớp, đáy mắt hiện lên vẻ gì đó không rõ ràng, giống như là lo lắng. Không cần biết cô có mục đích gì khi nói câu này, bởi vì nó hoàn toàn khơi dậy sự kích thích đến cá tính của anh.
Trước mặt phụ nữ, anh muốn gì cũng được, chỉ cần ngoắc ngoắc ngón tay, người sẽ tự động đến, ôm ấp yêu thương với cô này cô kia. Bọn họ lúc nào cũng bị mê hoặc bởi dung mạo của anh.
“Đúng vậy, cô nói không sai, nếu sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-that-quyen-ru/1300771/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.