Kha!
Bây giờ đã là nửa đêm - 12 giờ đúng, kim giây không tiếng không lời lướt qua 12 giờ, tiến thêm một số nữa thôi, là một ngày mới lại bắt đầu.
Khuất Căng im lặng ngồi trên sô pha trong phòng khách, mắt không đổi hướng nhìn chiếc di động để trên bàn trà, nó giống như là bị hỏng rồi, 3 ngày liền không hề reng lên lần nào.
Cũng có thể nó hỏng thật rồi, anh chịu không nổi phải nghĩ như vậy, nhưng trong lòng lại biết rất rõ di động không bị hỏng, hỏng đây chính là lòng nhẫn nại của anh.
Anh đã chịu đựng đủ sự chờ đợi rồi, và cũng chịu đủ phiền muộn và nhớ nhung khi không thấy được cô, không nghe được giọng của cô, anh đã tôn trọng cô, đã cho cô chọn lựa, nếu như đây là lựa chọn cuối cùng của cô, vậy tiếp theo sau anh không cần phải do dự nên làm gì nữa.
Thời hạn 3 ngày đã đến, anh cần bắt đầu tiến công rồi.
Cầm di động trên bàn lên, anh quyết định bấm số gọi về New York.
“Jeff! là tôi! ” anh trầm giọng nói. “có một việc — ”
“Khuất Căng? Tôi đang định gọi điện cho anh đây. ” giọng của Jeff có chút khẩn cấp không thể chờ được.
A lơ đãng một lúc, nhanh chóng hỏi:“Có phải là đã điều tra được gì rồi không? ”
“Phải! Tấm hình mà anh gởi qua có hiệu quả rồi đó, người làm trong khách sạn nhìn thấy người con gái trong hình, liền có biểu hiện nhớ ra cô ta”. Jeff phấn khởi nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-that-anh-tuan/2210778/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.