Edit: Flanty
"Không có, chỉ hơi ngứa mà thôi." Mộc Tiểu Nhã không dám quay đầu lại, cả người cô lúc này đều không thích hợp.
Thật là xém chết người, tại sao mình lại như vậy, Mộc Tiểu Nhã cắn gối đầu, sắc mặt khó coi tự oán.
Bạch Xuyên vừa nghe Mộc Tiểu Nhã nói không sao, vì thế không nhịn được lại dùng tay nhẹ nhàng chạm vào một chút.
Lập tức cả người Mộc Tiểu Nhã nhảy dựng lên, không chút nghĩ ngợi hướng về phía sau quát to: "Đừng có sờ."
"..." Bạch Xuyên sớm đã rút về tay, lúc này vẻ mặt vô tội nhìn chăm chú Mộc Tiểu Nhã.
Mộc Tiểu Nhã đỏ mặt, cô biết mình vừa rồi phản ứng có hơi quá, nhưng cô cũng không biết tại sao mình lại như vậy, chỉ cần ngón tay Bạch Xuyên đụng chạm đến eo cô một chút, cô liền khó chịu. Không, cũng không thể nói là khó chịu, chính là cơ thể có một loại tê dại không kiểm soát được, làm cô có chút khó nhịn còn có một chút mơ hồ cảm thấy thẹn.
Thật kỳ quái, trước kia cũng không phát hiện ra eo mình lại nhạy cảm như vậy.
"Tôi... thật xin lỗi." Bạch Xuyên chưa từng bị Mộc Tiểu Nhã lớn tiếng hung dữ như thế, sửng sốt một hồi lâu mới nhớ ra phải xin lỗi.
"Không phải, không liên quan đến anh, là... là quá ngứa, em nhất thời không nhịn được." Mộc Tiểu Nhã vội vàng giải thích.
"Thật xin lỗi." Bạch Xuyên vẫn xin lỗi.
"Đã nói không liên quan tới anh, vừa rồi anh không làm đau em."
"Xanh."
"Cái gì?" Mộc Tiểu Nhã sửng sốt, một lát mới phản ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-mac-hoi-chung-bac-hoc/256845/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.