Edit: Flanty
Sau khi Mộc Tiểu Nhã rời đi, người nhà họ Bạch đồng thời vây quanh anh, dù vậy bọn họ vẫn duy trì khoảng cách đủ để Bạch Xuyên cảm thấy thoải mái, cẩn thận tìm hiểu xem đêm nay ở Mộc gia phát sinh sự tình gì.
"Tiểu Xuyên, ba mẹ Tiểu Nhã nói thế nào?" Bạch Quốc Du ở thời điểm công ty mình được đưa ra thị trường cũng không khẩn trương như vậy.
"Bọn họ có đồng ý hôn sự của con và Tiểu Nhã không?" Lý Dung hỏi cụ thể.
Những gì muốn hỏi đều bị cha mẹ giành mất, Bạch Tranh chỉ có thể nhìn về phía em trai mình chờ đáp án.
Bạch Xuyên bước chân không ngừng, đi qua phòng khách, bước lên cầu thang, đến khi lên đến lầu hai, dường như mới phản ứng lại, quay đầu nói ba chữ: "Không đồng ý." Nói xong, anh tiếp tục đi về phía trước, nhốt mình vào phòng ngủ.
"Không đồng ý?" Ba người nhà họ Bạch đứng ở cầu thang thành một đoàn.
"Aiz, trên thực tế, có thể hiểu được." Bạch Quốc Du lý trí hơn vợ, tuy trong lòng có chút chua xót, nhưng vẫn có thể suy xét được vấn đề khi đứng ở lập trường của cha mẹ Mộc. Nếu ông là cha Mộc Tiểu Nhã, cũng sẽ không hy vọng con mình gả cho một người có tinh thần không bình thường.
"Con đã nói không thể để Tiểu Xuyên một mình đến Mộc gia." Bạch Tranh hối hận.
Bạch Xuyên không thích nói chuyện, lại không có nhận thức như người bình thường, ngay cả khi có người đứng mắng anh, anh cũng không nhất định sẽ phản ứng lại, cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-mac-hoi-chung-bac-hoc/256838/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.