" Sao thế? Có chuyện gì nói anh nghe, là ai trong nhà này bắt nạt em sao? "
" Không có ai bắt nạt em hết! Chỉ là.... " Di Giai Kỳ ngước mắt do dự nhìn hắn.
" Chỉ là như thế nào? "
".... Chỉ là ở trong phòng rất ngột ngạt, anh có thể cho em ra ngoài được không? Em chỉ đi vòng quanh nhà thôi sẽ không ra khỏi nhà đâu. " cô chớp chớp đôi mắt long lanh nhìn vào hắn đầy vẻ mong chờ.
" Không được. "
"...... " Di Giai Kỳ sau khi nghe được hai từ nhẹ nhàng phát ra từ miệng hắn liền buồn bã quay đi chỗ khác tỏ vẻ dõi hờn không thèm nhìn đến hắn nữa, Tần Bạch Dương thấy thái độ như thế của cô hắn liền dùng hai ngón tay kẹp nhẹ vào cằm cô ý muốn cô quay lại nhìn mình, nhưng Giai Kỳ lại cố tình to gan gạt tay hắn ra khỏi mặt mình, định đứng dậy rời khỏi người hắn. Tần Bạch Dương liền siết chặt tay đang đặt ở eo cô để cô không đi được, hắn miếng cưỡng mở miệng đồng ý, vì dù sao cô cũng không trốn được.
" Được, được, được, em đừng giận. Nếu như em thấy trong phòng ngột ngạt quá thì anh sẽ cho em ra khỏi phòng, nhưng tuyệt đối sẽ không cho phép em bước chân ra khỏi cổng Tần gia. Nhưng..... " nói đến đây hắn bỗng dừng lại nhìn thẳng vào gương mặt xinh đẹp kia của cô được một lát rồi chuyển hướng xuống đôi chân trắng trẻo thon dài bên dưới của cô nói tiếp.
"....... Nếu em dám bỏ ngoài tai những lời anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tran-tinh/908834/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.