" Cô dám quát tôi sao? " nghe được tiếng quát của cô Tần Bạch Dương liền đưa tay bóp chặt lấy miệng cô, hắn trợn mắt, khom người cúi gần xuống nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô hỏi.
" Ư.... đ-au... hức..... hức b-uông r-a... hức.... "
" CÂM MIỆNG LẠI CHO TÔI.... ĐÂY LÀ DO CÔ TỰ CHUỐC LẤY, VẬY NÊN HÃY TỪ TỪ MÀ ĐÓN NHẬN ĐI THAY VÌ CHỐNG CỰ VÔ ÍCH. " An Vũ Phong nói xong liền cúi xuống hôn vào môi cô đầy mạnh bạo, hắn điên cuồng đưa lưỡi tách hàm cô ra. Mùi vị trong khoang miệng cô rất ngon và ngọt khiến hắn say mê mút lấy, không biết hắn lôi từ đâu ra một sợi dây trông khá chắc chắn rồi buộc nó vào hai tay cô.
" Hơ.... ưm... ư.... a đừ-ng.... Tránh ra, tránh xa tôi ra.... tên khốn nạn.... Cút Đi. " mặc dù hai tay cô bị hắn trói lại nhưng hai chân vẫn còn, cô liền dùng nó vùng vẫy đạp điên cuồng vào người hắn.
Tần Bạch Dương nhìn cô ra sức chống đối, la hét, chửi mắng mình như thế khiến hắn rất khó chịu. Tần Bạch Dương suy nghĩ gì đó, mấy giây sau hắn liền nhìn thẳng vào mặt cô miệng lẩm bẩm đủ để cô nghe thấy.
" Di Giai Kỳ, nhìn vào mắt tôi nào.... Ngoan, không được chống cự tôi nữa.... Em là vợ tôi phải ngoan ngoãn phục tùng tôi đem nay, tôi muốn gì em cũng phải chiều, phải ngoan ngoãn nghe lời của tôi có biết không hả? "
" Dạ..... " Di Giai Kỳ dường như bị lời nói của Tần Bạch Dương thôi miên, cô sau khi nhìn thẳng vào đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tran-tinh/245186/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.