Sau khi ăn sáng xong chúng tôi quay trở lại về phòng, trong đầu tôi hiện giờ có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi chồng tôi.
"Anh... hôm nay không đến bệnh viện à! "
"Anh không.... sao thế? " anh ấy quay qua nhìn thẳng vào mắt tôi.
"À không có gì, ngày mai em sẽ đi làm lại, nghĩ bao nhiêu là đủ rồi.... "
"Em không cần phải đi làm nữa, anh sẽ nuôi em.... "
"Không, anh nói sẽ để em đi làm rồi còn gì? Anh định nuốt lời à? " tôi nhăn mặt nhìn anh ấy
"Không có, không có, nếu em muốn đi thì anh không cấm. "thấy tôi nhăn nhó anh ấy liền quay sang ôm tôi vào lòng dỗ dành nói.
"Mà sao anh có em trai, em gái nhưng từ trước đến giờ lại không nghe anh nhắc đến nhỉ? " ngước mặt lên nhìn anh ấy hỏi.
"Không quan trọng. " anh ấy cuối xuống hôn một cái rõ kêu vào môi tôi rồi nói
"Gì chứ, em mình mà lại không quan trọng. Mà em thấy hai đứa trẻ đấy rất lạ, em không thấy chúng cười gì hết? "
"Từ trước đến giờ chúng vẫn luôn như vậy. "
"Thật kỳ lạ... "
"A....Giờ em mới nhớ ra, sao ba mẹ anh lại trẻ như thế nhỉ? Lúc đầu em nhìn cứ tưởng họ là anh chị của anh không đấy. Anh cũng 27 tuổi rồi chắc họ cũng 50 mấy rồi nhỉ, nhưng mà trẻ thật.... Ước gì sau này chúng ta cũng được như thế... "
"Em muốn như thế à..... "
"Ừm... "tôi gật đầu chắc nịch trả lời
"Nếu em muốn thì sau này chúng ta cũng sẽ như thế.... "
"Anh nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tran-tinh/245178/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.