Về phương diện này, Nguyễn Khánh Linh tựa như một tờ giấy trắng.
Lúc này đôi bàn tay bé nhỏ đang nắm chặt ga giường, ngượng ngùng không dám nhìn thẳng vào mắt anh.
Phạm Nhật Minh giật giật khóe miệng, một †ay đặt lên người cô, tay kia nâng cằm cô lên, trầm giọng nói: “Căng thẳng lắm à?” “Ừm… tôi… không biết phải làm thế nào…” “Tôi dạy em nhé?”
Giọng anh trầm thấp lại có chút khàn khàn, giữa gian phòng yên tĩnh, thực sự quyến rũ như muốn lấy mạng người.
Nguyễn Khánh Linh dường như quên luôn việc hít thở.
Đôi mắt to của cô chợt loé sáng, hoảng hốt như một chú hươu con.
Vừa rồi cô chỉ lỡ mồm nói muốn sinh cho anh một đứa bé. Nhưng khi thật sự phải tiến tới bước này, cô lại căng thẳng không biết phải làm gì cho phải.
Trong màn đêm dày đặc, vẻ khẩn trương của Nguyễn Khánh Linh không cách nào che giấu được dưới mắt của Phạm Nhật Minh.
Loading...
Phạm Nhật Minh biết, ban ngày cô chứng kiến chú thím chế giễu anh như vậy nên mới nảy sinh suy nghĩ sinh con.
Cô muốn giúp đỡ anh, cũng là muốn dùng điều này để báo đáp.
Anh nhìn chăm chú vào hai mắt Nguyễn Khánh Linh. Một lúc sau, mới thấp giọng lên tiếng: “Chuyện sinh con không cần gấp đâu.”
Nguyễn Khánh Linh ngẩn người: “Nhưng ngộ nhỡ chuyện tôi giả mang thai bị người khác phát hiện thì phải làm sao?”
Cô hiển nhiên không lo nghĩ cùng một chuyện với anh, bây giờ cô đang lo lắng chuyện mang thai giả bị người khác phát hiện.
Khóe miệng Phạm Nhật Minh hơi cong lên, đáp lời:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/169613/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.