“Nhật Minh, bản báo cáo này có phần tôi không hiểu lắm, anh có thể chỉ cho tôi được không?”
Hà Thanh nhìn thấy Phạm Nhật Minh quay lại phòng làm việc nên lấy bừa một tập tài liệu rồi bước theo vào trong, thậm chí cô ta còn không nhìn đến chỗ của Nguyễn Khánh Linh.
Sau khi nghe thấy những gì Hà Thanh nói, khuôn mặt vốn dĩ đang dịu dàng của anh bỗng chốc trở nên lạnh lùng.
Nhưng anh cũng không ngăn cô ta lại, vì dù sao đây cũng là chuyện công việc, hơn nữa khoảng thời gian này, Hà Thanh làm việc khá tốt.
Hà Thanh đi giày cao gót, tiếng giày cao gót cộc cộc hướng về phía phòng làm việc của anh.
Do trong phòng hơi tối nên cô ta không nhìn thấy ánh mắt không vui của Phạm Nhật Minh.
Hà Thanh đưa tập tài liệu qua, Phạm Nhật Minh xem qua rồi thấp giọng giải thích cho cô ta mấy câu. Nghe xong, Hà Thanh như nghĩ ra chuyện gì đó và “à” lên một tiếng.
Phạm Nhật Minh cau mày, tiếp đó Hà Thanh lại nói với giọng xin lỗi: “Xin lỗi nhé Nhật Minh, tôi vẫn còn một tài liệu mà bên trong tôi xem không hiểu lắm, bây giờ tôi sẽ lấy qua đây ngay.”
Hà Thanh nói xong, không đợi Phạm Nhật Minh đồng ý đã vội vàng xoay người đi. Cô ta cố tình giẫm giày cao gót mạnh hơn, lúc đi ra ngoài, cô ta có đóng cửa rất mạnh tay.
Cô ta tạo ra nhiều âm thanh ồn ào như thế nên Nguyễn Khánh Linh cuối cùng cũng bị đánh thức. Cô còn mơ màng nhưng vẫn thấy Phạm Nhật Minh và Hà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/1663068/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.