Nhìn thấy cảnh này, Lê Tuấn chợt thấy tim mình thắt lại, nhanh chóng cởi giày,
chuẩn bị xuống biển.
Tuy nhiên, có một hình bóng nhanh hơn anh ta.
“Nguyễn Khánh Linh!”
Giọng nói của Phạm Nhật Minh không còn bình tĩnh như nước, anh ta dùng hai cánh tay gạt nước, bơi về phía vị trí Nguyễn Khánh Linh bị đẩy xuống biển.
Anh nhớ rõ lúc trước chú Hùng đã nói Nguyễn Khánh Linh muốn học bơi.
Cô ấy không biết bơi.
Một khắc khi nhìn thấy cô bị đẩy xuống biển, tính cách của Phạm Nhật Minh từ trước đến nay vẫn luôn ôn nhu bình tĩnh, nhưng lúc đó hoàn toàn vứt hết sau đầu.
Mặc dù anh ta biết dưới biển có vệ sĩ do mình phái tới, trên biển cũng có cảnh sát và nhân viên cứu hộ, nhưng Nguyễn Khánh Linh cuối cùng nhất định sẽ được cứu lên. Mà anh không tội gì tự mình đi chuyến này tìm người.
Tuy nhiên, hành động của Phạm Nhật Minh lại nhanh hơn một bước so với suy nghĩ của bộ não.
Nguyễn Khánh Linh không thể xảy ra tai nạn, đây là lời nói duy nhất trong đầu anh
khi anh nhảy xuống biển.
Nguyễn Khánh Linh bị đẩy xuống biển vừa sợ hãi vừa hoảng loạn. Cô đột
nhiên mất trọng lượng và nặng nề chìm xuống biển nhưng cô lại không muốn chết, cố gắng gạt cánh tay, ý đồ làm cho người khác biết đến cứu giúp.
Nhưng rốt cuộc cô không biết bơi, uống mấy ngụm nước, sức lực cả người cũng gần như cạn kiệt, cảm giác nước biển ngập dần hai gò má.
Đúng lúc này, cô hoảng hốt nghe thấy một tiếng gào thét.
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/1663036/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.