"Đừng nói lung tung nữa, ngoan ngoãn mà đi theo tôi."
Đối với người khác mà nói cảnh tượng này trông giống như phục vụ đang quấy rối Nguyễn Khánh Nga, bọn họ không có nhìn thấy, lúc này họng súng lạnh lẽo nhắm ngay eo Nguyễn Khánh Nga.
Nguyễn Khánh Nga tái mặt vì sợ hãi, run rẩy gật đầu.
Khi nhìn thấy Nguyễn Khánh Nga cùng người phục vụ đứng dậy, người phục vụ ôm eo cô ta rời đi.
Tề Vũ cau mày, quở trách hắn lỗ mãng: “Anh làm gì vậy? Còn không mau buông khách quý của tôi ra."
Lúc này, người phục vụ tiến đến gần Nguyễn Khánh Nga nói nhỏ bên tai cô, thanh âm nặng nề: “Nói cho anh ta biết, cô muốn đi với tôi."
Nguyễn Khánh Nga không dám phản kháng, đành phải gượng cười: “Không sao đâu... Tôi đi với anh ấy trước."
Cô vừa dứt lời, người phục vụ liền ôm cô rời đi, trong suốt quá trình, khẩu súng trong tay anh ta luôn ghì chặt vào eo Nguyễn Khánh Nga.
Nguyễn Khánh Nga sợ đến mức sắp khóc.
Trong lòng cô ta vừa sợ vừa hận, tại sao cô luôn là người gặp xui xẻo vậy?
Người phục vụ này vốn là bọn bắt cóc giả mạo mà thành, sở dĩ hắn vào chỗ Tề Vũ là muốn bắt cóc anh, nhưng kết quả sau khi nghe bọn họ trò chuyện, hắn mới biết người phụ nữ này giàu có hơn.
Vì vậy, hắn tạm thời đổi đối tượng.
Những kẻ bắt cóc đưa Nguyễn Khánh Nga đi, lặng lẽ chuyển cô lên một chiếc thuyền nhỏ.
Một lúc sau, chiếc thuyền tiếp cận một con tàu khác, những kẻ bắt cóc đã đẩy cô lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/1663030/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.