Chương trước
Chương sau
Quay lại phòng làm việc, Phạm Nhật Minh và Trần Hữu Nghị gọi video.
“Hai ngày nữa Nguyễn Khánh Linh sẽ đến nơi. Cậu đến sân bay đón cô ấy đi.”
Phạm Nhật Minh nói với cậu ta.
Trần Hữu Nghị đầy ẩn ý nhìn anh, chưa kịp nói thì đã thấy người đàn ông ở bên kia màn hình, lông mày cau lại, lại nói thêm một câu.
“Sắp xếp chỗ ở cho cô ấy, đừng để cô ấy sống trong ký túc xá của trường.”
Nước ngoài không an toàn bằng trong nước, có nhiều vụ hỗn loạn như cướp của, hiếp dâm các thứ.
Nguyễn Khánh Linh gầy yếu, dù có tranh chấp với người khác, tùy tiện đẩy cô cũng ngã xuống, khi bị bắt nạt thì không biết kêu oan ở đâu.
Bây giờ cô đã kết hôn với anh, Phạm Nhật Minh nghĩ rằng anh vẫn cần giải quyết những rắc rối tiềm ẩn cho cô.
Trần Hữu Nghị ở đầu bên kia cuối cùng cũng lên tiếng, cậu ta nói đùa: “Nhật Minh, anh chiều vợ quá rồi đấy? Hiện tại tôi rất mong được gặp người vợ trẻ khiến anh lo lắng như vậy.”
Nghe thấy ba chữ “người vợ trẻ”, Phạm Nhật Minh hiếm khi không phản bác lại cậu ta, thậm chí còn có phần hưởng thụ.
Tuy nhiên, cuộc trò chuyện của nhanh chóng thay đổi: “Ban ngày tôi đến tập đoàn nhà họ Phạm, Phạm Thành đã sắp xếp cho tôi một vị trí phó chủ tịch.”
Trần Hữu Nghị cũng gạt thái độ đùa cợt của mình sang một bên, hỏi: “Anh đã nghĩ kỹ chưa? Khi nào thì bắt đầu trả thù?”
“Kế hoạch tạm thời hoãn lại.” Phạm Nhật Minh giọng nói chùng xuống: “Tôi lo lắng cho sức khỏe của ông nội, nên từ từ mà xử lý tập đoàn nhà họ Phạm. Chúng ta đã thực hiện đến mức này rồi, không thể quá vội vàng.”
“Ừm, như vậy cũng được.”
Trần Hữu Nghị gật đầu đồng ý.
Quả thật, ông cụ Phạm bây giờ đã lớn tuổi, không biết bộ mặt thật của Phạm Thành, nếu Phạm Nhật Minh ra tay với ông ta, e rằng ông cụ sẽ là người đầu tiên phản đối anh. Ngộ nhỡ khiến ông phát bệnh gì đó thì có lẽ kiếp này Phạm Nhật Minh không thể tha thứ cho chính mình.
Trong lúc Trần Hữu Nghị còn đang suy nghĩ miên man, Phạm Nhật Minh lại hỏi: “Chuyện lần trước cậu điều tra đã làm đến đâu rồi?”
Trước đây Nguyễn Khánh Linh đã nói với anh rằng mẹ cô chết không phải vì khó sinh, mà vì Nguyễn Mạnh Cường và người vợ hiện tại của ông ta đã âm mưu giết bà ấy.
Vì Phạm Nhật Minh đã hứa với Nguyễn Khánh Linh sẽ giúp cô, anh đương nhiên sẽ không thất hứa, nên anh đã nhờ Trần Hữu Nghị giúp điều tra.
Đầu bên kia, vẻ mặt Trần Hữu Nghị có chút chán nản: “Sau khi tìm kiếm lâu như vậy, tôi vẫn chưa tìm được thông tin quan trọng nào. Cái chết của Diệp Linh Chi hai mươi ba năm trước đã quá lâu, không thể liên lạc được với nhiều nhân chứng, cũng không có manh mối nào về bố ruột của Nguyễn Khánh Linh.”
Những gì cậu ta nói, Phạm Nhật Minh cũng đoán được, anh cũng không tỏ ra bực bội với Trần Hữu Nghị, bình tĩnh nói: “Cậu tiếp tục kiểm tra cẩn thận, bắt đầu với bà nội của Nguyễn Khánh Linh.”
Giọng anh dừng lại, đôi mắt sâu và xa xăm: “Mọi chuyện rồi sẽ rõ ràng thôi.”
“Ừm, tôi biết rôi.”
Ngày hôm sau, quán cà phê.
Hà Nguyên Đan đã sớm ngồi vào chỗ, chờ Lê Tuấn đến.
Kể từ khi nghe cuộc trò chuyện trong sân chơi bowling lần trước, cô ta đã có được thông tin liên lạc của Lê Tuấn nên đã hẹn trực tiếp anh ta ra đây.
Lúc này, cô ta nóng lòng muốn tác hợp cho Lê Tuấn và Nguyễn Khánh Linh, cô ta tin chắc rằng Lê Tuấn nhất định sẽ không từ chối sự sắp đặt của cô ta.
“Anh Tuấn?”
Nhìn bóng dáng cao lớn đi vào ở cửa và khuôn mặt cực kỳ đẹp trai, Hà Nguyên Đan Hầu có thể kết luận đó là Lê Tuấn.
Khi Lê Tuấn đi về phía cô, Hà Nguyên Đan thầm hận.
Tại sao tất cả những người đàn ông tốt đều bị Nguyễn Khánh Linh chiếm lấy trái tim như thế?
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của truyentop.net khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website truyentop.net để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.