Vốn dĩ anh cho rằng Nguyễn Khánh Linh sẽ vui vẻ, ai ngờ sắc mặt của người con gái khẽ biến, giọng nói cũng có chút lạc lõng: "Là tôi làm đồ ăn không ngon sao?”
Cô vốn cho rằng tài nghệ nấu ăn của mình không ngon cho nên Phạm Nhật Minh mới có thể tìm người hầu đến nữa.
Phạm Nhật Minh nhìn người con gái đang ngày ngắn trước mắt của mình, trong giây lát cảm thấy dở khóc dở cười. Tìm người hầu đến giúp đỡ cô vậy mà cô lại không vui sao?
Bây giờ còn người con gái nào đồng ý ngày nào cũng tiến vào phòng bếp chứ? “Tôi tìm người hầu đến giúp đỡ em." Phạm Nhật Minh giải thích, nhìn gương mặt vẫn mang theo nét thất vọng như cũ của Nguyễn Khánh Linh, anh lại nói thêm một câu: “Không phải thức ăn em làm ăn không ngon.
Nghe như vậy, Nguyễn Khánh Linh mới khẽ mím môi lại: "Được rồi.
Cô lại lặng lẽ bĩu môi: "Kỳ thực một mình tôi cũng có thể làm được mà"
Loading...
Nhìn nét mặt nhỏ nhắn đang kìm nén của cô, Phạm Nhật
Minh cảm thấy buồn cười, nhưng cũng không nói thêm gì cả.
Bữa tối ăn được một nửa thì Nguyễn Khánh Linh đột nhiên nhìn về phía Phạm Nhật Minh, nói với anh chuyện rót vốn, “Đúng rồi, sáng nay tôi có nói với anh về chuyện góp vốn, anh vẫn còn nhớ chứ?" “Ừm. Nét mặt của Phạm Nhật Minh không thay đổi. "Mới chiều nay, tôi có đi đến Trụ sở chính tập đoàn nhà họ
Nguyễn, cái người góp vốn kia ấy vậy mà lấy toàn toàn cổ phần đầu tư lần này sửa thành tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/1662995/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.