"Nhưng mà bố..." Lê Tuấn há hốc mồm, anh ta định muốn nói thêm điều gì đó, nhưng lại bị ông Lê phất tay ngắn, lại.
Ông Lê nhìn anh ta, không không vui nói: "Lê Tuấn, bình thường con rất hiểu chuyện sao hôm
nay lại và nhà họ Nguyễn mà làm trái lời bố?",
"." Sau một hồi im lặng, Lê Tuấn mới lên, tiếng: "Nhà họ Nguyễn bây giờ đang ở trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, nếu không có sự giúp đỡ của chúng ta, bọn họ rất khó có thể vượt qua nguy cơ lân này. "Có muốn giúp cũng chưa đến lượt chúng ta đâu, con gái lớn nhà họ Nguyên gả đến nhà họ Phạm, bọn họ còn chưa nói gì thì chúng ta cần gì, phải ra mặt?" "BỐI”
"Lê Tuấn" Ông Lê bỗng nhiên nghiêm giọng, "Tính cách của con quá rộng lượng rồi, chỉ dựa vào việc con và Nguyễn Khánh Nga Có chút quen biệt mà con đã muốn ra tay giúp nhà bọn họ rỗi sao, khi con làm vậy con có từng nghĩ tới trên dưới mây ngàn người trong nhà chúng ta không?" "... Nguyễn Khánh Linh cũng là bạn học của con"
"Như vậy thì đã sao? Lê Tuấn, hành vi của con hôm nay rất bất cân, làm bố Vô cùng thất vọng
Ông giận dữ nói, lông ngực không ngừng phập phồng lên xuống vì cơn tức. Bà Lê thấy tình hình như thế lập tức tiến lên làm dịu bầu không khí căng thẳng giữa hai cha con, bà xoa lưng cho ông Lê rồi kêu Lê Tuấn ra ngoài. Lê Tuấn cùng mẹ trở lại phòng khách. "Tuấn con nói thật cho mẹ biết lý do thực sự mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-tong-tai-phuc-hac/1662986/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.