Sau sự việc hôm qua, Cố An ngại phải đối diện trực tiếp với hắn. Cô chờ đến tận 9h mới ngó ra, cứ ngỡ là hắn sẽ đến công ty rồi. Ai ngờ vừa mới mở cửa phòng, lén lút được vài bước, một giọng nói trầm ấm vang lên. 
"Em đi đâu? Sao phải lén la lén lút như vậy?" 
"Em..." 
"Đi thôi, anh làm đồ ăn sáng cho em" 
Cố An bất ngờ, không ngờ Đông Quân lại không đề cập gì đến vụ việc nó, như thể nó chưa từng xảy ra vậy. 
Cô ngồi trên bàn ăn, thẫn thờ nghĩ về giấc mơ hôm qua. Giấc mơ đó rất kì lạ, hơn nữa cũng không tốt đẹp gì. 
Cố An mơ thấy Đông Quân đang cưỡng bức mình, xung quanh là một căn phòng lớn bao bọc, tất cả cửa đều đóng chặt. 
Dù cô có la hét, van xin cỡ nào, hắn cũng không hề động tĩnh gì, ngược lại còn hung hăng hơn. 
"Tiểu An? Tiểu An?" 
Đông Quân thấy cô thất thần một lúc lâu, liền gọi cô. Lúc này cô mới giật mình trở lại. 
"Hửm" 
"Nghĩ gì mà đăm chiêu vậy? Đồ ăn nguội hết rồi" 
Cố An thấy vậy nhanh chóng cắt một miếng đưa lên miệng. Bầu không khí trở nên ngột ngạt vô cùng. 
____ 
Đông Quân ngồi trong phòng CEO, trên bàn làm việc là một tấm ảnh nhỏ được đóng khung kĩ càng. Phải nói rằng nhìn ngắm tấm ảnh này như một nguồn năng lượng đối với hắn vậy. 
Trong ảnh là Cố An đang mặc bộ đồng phục, chân váy ngang bắp đùi, tóc xõa ngang lưng hơi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-sieu-bien-thai-/3619852/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.