Mọi thứ đều đã kết thúc, dường như tất cả đều đã yên bình trở lại.
Chỉ là, Tổ Hàng biết tất cả đều đã kết thúc. Tất cả đều quá hạnh phúc, ngoại trừ vợ sắp cưới của Sầm Hằng bên ngoài ra, tất cả mọi người đều hạnh phúc.
Hạnh phúc đến khiến tất cả mọi người đều quên mất Tổ Hàng không phải Khúc Thiên, anh chỉ là một tiểu quỷ được luyện hóa. Quỷ tồn tại dựa vào ý chí, mà tiểu quỷ luyện hóa là không thể đầu thai, anh chỉ có thể biến mất, chỉ có hồn phi phách tán.
Quá hạnh phúc khiến Tổ Hàng còn quên mất chính mình không có đường lui.
Cho tới buổi tối ngày Khúc Sầm Sĩ tròn một tuổi, tiệc sinh nhật đã xong, khi Khả Nhân tắm rửa, em bé khóc. Tổ Hàng đưa tay tới muốn bế em bé lên nhưng lại phát hiện tay mình xuyên qua thân thể em bé.
Anh kinh ngạc, nhìn về phía tay mình, tay bắt đầu đã hơi trong suốt.
Khi thấy cảnh này, anh ấy rốt cuộc đã nghĩ tới. Hạnh phúc khiến anh không có hận, không có oán, anh sẽ phải hồn phi phách tán.
“Sầm Sĩ!” Anh nhỏ giọng gọi tên con, anh không muốn rời xa con nhưng anh lại không có cách nào tránh được chuyện này. Khi anh bị luyện hóa thì đây đã là con đường duy nhất của anh rồi.
Khúc Sầm Sĩ khóc lớn khiến Khả Nhân ở trong phòng tắm nghe được. Cô vội vàng chạy ra, nói: “Sao anh không dỗ con.”
Cô bế bé lên, thay quần đã ướt cho bé. Hôn hôn lên gương mặt bầu bĩnh của bé, nói: “Sầm Sĩ, Sầm Sĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734973/chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.