Kim Tử cầm lấy bao lì xì, do dự một chút, lấy một đôi đũa kẹp bao lì xì mở ra. Bên trong là chín miềng vàng mã đốt cho người chết!
Chị Kim Tử hơi mỉm cười, nói: “Lễ của hắn, chúng ta cũng phải về thôi.” Nói rồi chị ấy cầm bao lì xì kia đi ra khỏi khách sạn. Tôi do dự một chút, đưa em bé cho Tổ Hàng bế rồi đi theo chị Kim Tử ra ngoài.
Chị Kim Tử đứng chỗ bàn tiếp đãi, cầm bút viết tên Sầm Tổ Trạch, lấy bật lửa trên bàn tiếp đãi rồi đi ra ngã tư đường bên ngoài khách sạn.
Tôi đi theo chị ấy, thấy chị ấy bật lửa, đốt bao lì xì kia. Tôi hỏi: “Chị Kim Tử, Sầm Tổ Trạch sẽ nhận được sao? Không phải hắn vẫn còn sống sai? Âm Sai đưa đồ hẳn hắn sẽ không nhận được.”
Chị Kim Tử nói: “Chờ hắn chết, đi xuống thì sẽ nhận được ngay. Không biết chừng khi hắn thấy bao lì xì này lại cảm tạ chị. Sao em lại ra đây?” Chị ấy nghi hoặc nhìn tôi.
“Em, tò mò nên đi theo.”
“Em bé đâu?”
“Tổ Hàng bế.”
“Cảm thấy có gì đó không ổn.” Chị Kim Tử nói, rồi đi về phía khách sạn. Trên đường về khách sạn, chị ấy nói với tôi: “Sầm Tổ Trạch không phải người nhàm chán như vậy, nếu chỉ có Ngụy Hoa tới thì có lẽ chỉ là như vậy. Nhưng chị cảm thấy Sẩm Tổ Trạch hẳn sẽ không như vậy… Như vậy thì có lẽ bọn chúng còn có mục đích khác.”
Quay lại khách sạn, tôi nhanh chóng đi tìm con. Bởi vì nghe mấy câu chị Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734956/chuong-259-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.