Sầm Hằng hơi hé miệng nhưng cũng không nói gì thêm, nhìn sang vợ tương lai ở bên cạnh, tiếp tục im lặng ăn cơm.
Sau khi tiễn bạn gái về, anh ta tới gõ cửa phòng chúng tôi. Ở nhà này, anh ta chỉ là người ở nhờ cho nên ngày thường anh ta sẽ không tới phòng chúng tôi.
Tôi ra mở cửa phòng, nhìn bộ dáng ủ rũ của anh ta ở ngoài cửa bèn hỏi: “Sao thế? Sầm Hằng?”
“Sầm Tổ Hàng đâu? Tôi tìm anh ấy.”
Tôi quay đầu lại nhìn, Tổ Hàng vẫn đang ngồi nơi chiếc bàn nhỏ trên giường nghiên cứu tư liệu có được mấy ngày nay, sửng sốt một chút mới nhớ ra, Sầm Hằng không nhìn thấy được Tổ Hàng. Sầm Hằng cũng không phải lúc nào đều có thể nhìn thấy quỷ.
Tôi cười ha ha, nói: “Anh nói đi, anh ấy nghe được.”
Sầm Hằng cũng hiểu ý của tôi, chậm rãi thở dài một cái mới nói: “Tôi cũng là con cháu Sầm gia, tôi có quyền đi hỏi chuyện của Sầm gia, cho nên tôi muốn tham gia nhiệm vụ lần này.”
Lòng tôi trầm xuống, tôi biết đối với một người đang làm cảnh sát như Sầm Hằng thì anh ta cũng có khát vọng được tham gia nhiệm vụ, lại lần nữa được cầm súng. Ở trong công việc anh ta sẽ không có cơ hội này, mà ở chuyện của gia tộc thì bọn họ lại đem gạt anh ta ra ngoài. Thà bọn họ dùng Kim Tử, Linh Tử và Tiểu Mạc, là những người không hề liên quan tới chuyện này, thì cũng không cần anh ta, một người là con cháu thật sự của Sầm gia. Hẳn trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734947/chuong-255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.