Khi chúng tôi đi từ lầu 6 xuống, tôi nói với Tổ Hàng: “Tổ Hàng, cảm ơn anh đồng ý cho Đàm Thiến mượn tiền, cô ấy là bạn tốt nhất của em.”
“Ừ, cũng chỉ lúc này là có thể mượn. Nếu cô ấy ở nơi này thêm một thời gian nữa thì chúng ta cũng không cho cô ấy mượn được.”
“Sao lại thế được, cô ấy là bạn tốt nhất của em.” Tôi nói.
“Sẽ có chuyện gì đó. Phong thủy là như vậy, thay đổi một cách vô tri vô giác khiến sự tình thay đổi.”
Tôi chép miệng, tuy rằng tôi không nghĩ tôi sẽ lạnh nhạt với Đàm Thiến như vậy nhưng mỗi khi Tổ Hàng nói về chuyện phong thủy thì đều rất chuẩn.
Từ cô trạch kia quay lại nội thành đã quá giờ cơm trưa. Hiện giờ bụng tôi đã rất to, cũng không còn có thể ăn đồ ăn nhanh như trước nữa, đành ghé ăn cơm chiên ở một quán cạnh thư viện.
Quán ăn rất náo nhiệt, đều là người tới thư viện ăn tạm ở bên này. Ngồi gần bàn chúng tôi là một chú tầm trung niên, trên áo chú ấy vẫn còn đeo thẻ bài quản lý thư viện. Cùng ăn với chú ấy cũng là một chú trung niên. Hai người vừa ăn vừa trò chuyện.
“Sao hôm nay anh lại lâu ra như vậy? Anh hết ca từ sớm cơ mà.”
“Còn không phải do ông già kia sao, một hai phải tìm quyển biên niên sử của huyện XX, lại còn một hai phải là phiên bản năm 1964. Sách năm 1964 đã sớm hỏng rồi. Quyển sách đó cũng không có bản điện tử cho nên không tìm trong máy tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734944/chuong-253-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.