Người tài xế kia đã nhanh chóng bồi thường, ngày kia sẽ hỏa táng cho Chu Gia Vĩ. Sau khi cúp máy, Tổ Hàng nói: “Ngày kia em đừng đi. Bụng to, đến nhà người ta cũng không tốt.”
Tôi gật đầu, phong tục này tôi biết. Chỉ là đối với Chu Gia Vĩ tôi cảm thấy rất áy náy, lại hỏi: “Khi nào mùng một nhỉ? Em đi phóng sinh, hồi hướng cho anh ấy. Vẫn cảm thấy nợ anh ấy.”
“Ừ. Đến lúc đó anh sẽ đi cùng em.”
Xuống xe, chúng tôi đứng chờ trước thang máy cũng tán gẫu vài câu. Khi cửa thang máy mở ra, đột nhiên một cô gái chạy ra điên cuồng muốn thoát khỏi người đàn ông đang lôi kéo cô ta: “Buông tay! Ly hôn! Lần này chắc chắn ly hôn. Lần trước tôi đã nói, nếu các người gặp lại thì tôi sẽ chết cho các người xem!”
Hành động đột ngột của cô ta suýt chút nữa đã va vào bụng tôi, vẫn là Tổ Hàng phản ứng nhanh đã kéo tôi lại một chút, xoay người đứng lên trước tôi khiến tay cô gái kia chỉ va vào anh ấy mấy lần.
Sau khi thấy trước thang máy có người, hai vợ chồng kia mới dừng xung đột, vội vàng rời đi.
Vào trong thang máy, tôi nói: “Cãi nhau cũng không sao, có lẽ người ta đã kết hôn rất nhiều năm. Không biết chúng ta có thể được mấy năm.”
“Rất nhiều năm.” Tổ Hàng đáp.
Vốn định về nhà rảnh rỗi sẽ lên mạng tìm xem cần chuẩn bị gì cho em bé, dù sao thời gian con chúng tôi dự tính chào đời cũng không như bình thường, chúng tôi vẫn nên chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734928/chuong-245-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.