Đêm 30 tết, trong nhà lại sáng đèn, không có lý do gì lại không mở cửa. Chỉ có một nguyên nhân, trong nhà không có ai, hoặc là không thể mở được cửa.
“Hay là không có ai? Bật đèn đề phòng trộm cướp?” Tôi nói.
Tổ Hàng lùi lại hai bước, nói nhỏ với tôi: “Em tranh một chút, anh phá cửa.”
“Này, người ta sẽ cho rằng anh là người xấu.”
“Lúc này anh là Khúc Thiên, bọn họ cũng chỉ cảm thấy anh quậy phá mà thôi.” Nói xong anh ấy dùng một chân đạp văng cánh cửa.
“Rầm” một tiếng khiến tôi giật mình. Trong nhà rất an tĩnh, ngoại trừ đèn sáng thì quả thật không thấy dấu vết có người ở.
Tổ Hàng định đi vào, tôi kéo anh ấy lại: “Tổ Hàng, chờ bảo vệ tới đi. Cứ vào như vậy em sợ bị trúng kế.” Hiện tại không có người ở đây, nếu bên trong có chuyện gì thì thật khó mà ăn nói. Tổ Hàng là quỷ không chú ý tới vấn đề này thì tôi cần nhắc cho anh ấy chú ý.
Tổ Hàng nghĩ một chút, gật đầu. Chúng tôi đứng ở bên cạnh biệt thự nhà Lương Canh, chờ bảo vệ tới. Vừa rồi âm thanh phá cửa lớn như vậy, cách vài nhà đều nghe được, hơn nữa nơi này chắc chắn có camera theo dõi, bảo vệ hẳn sẽ nhanh tới.
Tôi đứng ở đó, duỗi cổ nhìn vào phòng khách. Âm thanh lớn như vậy, nếu bên trong thật sự có người thì hẳn đã đi ra. Cho dù là ăn trộm thì cũng nên chạy ra rồi mới phải.
“Tổ Hàng, liệu có phải Lương Dật không? Em cảm giác sẽ là cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734889/chuong-225-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.