Ba ngày sau, đó là một ngày mây mù hiếm hoi trong mùa đông, trước đó là gần nửa tháng mưa phùn.
Đến công ty làm, tôi nhàm chán ngồi ngốc trên ghế sô pha. Mấy hôm trước nhận bảng kế hoạch làm việc do anh Đàm đưa, hôm nay không có việc gì. Tuy rằng là cuối tuần nhưng là ngày không đẹp để kết hôn, người kết hôn rất ít, công việc của chúng tôi cũng rất nhàn hạ.
Nhưng tôi vẫn nhớ hôm nay Tổ Hàng sẽ đưa mấy đứa nhỏ đi chọn nhà.
Tôi để ý tới không phải là hai đứa nhỏ kia, cũng không phải chuyện chọn nhà, mà là tới chuyện “sang năm” Tiểu Cảnh đã nhắc đến. Tôi không có số điện thoại của anh ta, cũng không nói cho nhóm Linh Tử thời gian Tổ Hàng đã định là tháng Mùi sang năm. Nếu tôi nói cho bọn họ biết thì cũng không chắc đã là chuyện tốt. Với người có thẳng tính như Linh Tử thì không chừng sẽ lại có chuyện. Cho nên tôi không hỏi Linh Tử số điện thoại của anh ta, chỉ nghĩ nếu hôm nay có thể ra ngoài thì tốt, tôi đi tìm bọn họ, thể nào cũng có thể tìm được một phút đồng hồ riêng tư để nói chuyện.
Cứ ngồi ngây trên sô pha tới mười giờ rưỡi, anh Đàm chợt lên tiếng: “Tiểu Vi, đi tới gần xa lộ XX, có tiểu thư chiều nay đi ra mắt nhà trai. Chủ yếu là trang điểm rồi lựa trang phục gì đó. Cô ấy sẽ chuẩn bị mấy bộ quần áo.”
“A? Xa như vậy ạ?” Tiểu Vi ngồi ở cạnh tôi nhăn nhó kêu lên. Cô ấy vào công ty
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734856/chuong-209.html