“A?” Đầu tôi mờ mịt. Dựa vào tôi? Để có quan hệ với Boss? 
“Có phải gặp mặt không? Nếu để tôi gặp mặt Boss thì tôi cũng cần chuẩn bị tâm lý cho tốt.” 
“Không, cô chỉ phải đối mặt với chồng mình thôi.” 
Mang tâm trạng thấp thỏm tới công viên, nhưng tôi không nhìn thấy Boss nào mà chỉ có Linh Tử cùng Tổ Hàng thôi. 
Ngày đó cũng chỉ là bốn người tụ tập, không có gì đặc biệt, chơi trò chơi như trước kia, đem mọi chuyện không vui đều quên đi. 
Với tuổi tác của Tổ Hàng, đối với mấy thứ này có hơi không tiếp thu được. Nhưng khi cho bồ câu ăn thì anh ấy lại rất hứng thú. Bồ câu, tôi không biết là âm hay dương, nhưng hôm đó bồ câu đều thích vây quanh Tổ Hàng, ăn đồ ăn trong tay anh ấy. 
Nhìn anh ấy cười, thoải mái cho bồ câu đậu trên người mình, tôi cũng mỉm cười theo. 
Là Tiểu Mạc đưa chúng tôi về. Xe dừng ở dưới lầu, anh ta kinh ngạc nói: “Oa! Có người nhảy lầu!” 
“Anh cũng thấy à? Đó là quỷ, mỗi ngày đều nhảy năm sáu lần ở đó.” 
“À, cũng có chút nghề. Ngày mai tìm Linh Tử tới xem.” Anh ta nói. 
Chúng tôi xuống xe, Tổ Hàng liền nói: “Ngay cả Tổ Mạc cũng thấy cô ta, oán khí không nhẹ đâu.” Anh ấy ngẩng đầu nhìn lên, tầng lầu cao, tôi cũng nhìn nhưng không thấy gì cả. 
Khi chỉ còn lại hai chúng tôi, tôi muốn hỏi anh ấy liệu có phải bọn họ đã biết Boss là ai. Nhưng chính anh ấy đã nói rồi anh ấy sẽ nói cho tôi, như vậy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734832/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.