Ăn cơm xong, khi về nhà thì trời đã tối. Tôi đi tới ngõ nhỏ trước nhà của chúng tôi, dừng chân, quay sang một cửa hàng nhỏ, mua một bó hương, một cái bật lửa, một bình rượu. Đi tới dưới đèn đường kia, tôi đốt ba nén hương cắm trên mặt đất, sau đó mở nắp bình rượu, chậm rãi đổ rượu xuống, rồi đặt bình không bên cạnh hương.
Hương còn chưa cháy hết tôi đã xoay người rời đi. Bình rượu này là quỷ kia bảo tôi mang cho ông ta nên tôi đưa tới. Ông ta giúp tôi chắc chắn về chuyện của mình và Tổ Hàng, tôi cũng muốn cảm ơn ông ta.
Khi tôi đi chưa tới năm bước thì nghe được âm thanh phía sau: “Cảm ơn cháu, Khả Nhân!”
Tôi không quay lại mà tiếp tục đi. Cúng tế ven đường đều như vậy, làm xong thì đi, tuyệt đối không thể quay đầu lại nhìn.
Khi đi ngang qua con đường đi vào miếu nhỏ kia, tôi vô tình nhìn vào. Đã từng nhìn thấy một đôi quỷ ở đó. Cũng không chỉ có bọn họ, thi thoảng tôi cũng thấy quỷ trên đường này.
Từ khi ở bên Tổ Hàng, tôi thường xuyên có thể nhìn thấy những thứ này. Đặc biệt là con đường này vốn là con đường ưa thích của quỷ. Trực giác nói cho tôi, bên này hẳn có vấn đề. Tôi do dự một chút, vẫn quyết định đi vào trong ngõ nhỏ kia.
Tổ Hàng từng nói, trên người tôi có quỷ khí của anh ấy, là quỷ sẽ không trêu chọc tôi. Mà trên thế giới này cũng không phải nơi nào cũng có lệ quỷ. Hơn nữa tôi không động đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734784/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.