“Này, vừa rồi cậu nói gì với cô dâu kia thế? Khi cô ta đi đã viết thật dài ở chỗ ghi nhận ý kiến phản hồi. Không phải là khiếu nại cậu chứ?”
Tôi sửng sốt, tôi không ngờ tôi chỉ nói mấy câu kia lại khiến cô ta không thoải mái như vậy, thậm chí vẫn cười với tôi nhưng lại đi khiếu nại tôi. Tôi cúi đầu ăn cơm, nói: “Mình chỉ nói cho cô ta, mang thai thì đừng chuyển nhà thôi. Có điều cô ta nói hiện tại đã dọn xong rồi, buổi chiều cô ta muốn tới chỉ đạo.”
“Oa, cô ta liều mạng như vậy à? Vậy chồng cô ta đâu?”
“Không hỏi. Có điều đó hẳn là một cô gái mạnh mẽ.” Bữa cơm này ăn thật sự bất an. Rốt cuộc tôi mới làm ở đây còn chưa đến một tháng, nếu như bị khiếu nại thì có lẽ công việc cũng sẽ không giữ được.
Tôi tìm lâu như vậy mới có được một công việc phù hợp một chút, nếu làm một tháng đã bị sa thải thì tôi lại phải đi tìm việc khác.
Trong lòng bất an, tôi chỉ ăn một chút, sau đó đi tới ban tiếp nhận ý kiến khách hàng. Tôi cười ngọt nói với anh nhân viên kia: “Anh Đàm, cho em xem chút đi. Vừa rồi khách của em có viết ý kiến phản hồi, em xem em có làm gì không tốt để rút kinh nghiệm cho khách sau.”
Anh Đàm là cháu trai của giám đốc, quyền lực ở cửa hàng là rất lớn. Anh ta tương đối lạnh lùng, ngón tay thon dài lắc lắc: “Không được, có quy định rồi, những ý kiến này sau khi tan làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734781/chuong-171-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.