Tiễn cô dâu mang bầu đi, tôi lấy ra điện thoại lại gọi cho Tổ Hàng. Cả một ngày hôm nay, dường như mỗi tiếng tôi sẽ gọi cho anh ấy một lần, hy vọng có thể nghe được tiếng chuông. Giống như hôm qua vậy, không chừng lại gọi được.
Tôi thật sự quá mệt mỏi, tránh vào phòng thay quần áo, nằm trên sô pha ngủ một lúc. Đàm Thiến ngồi trước tủ quần áo canh chừng giúp tôi, nếu có người tới sẽ đánh thức tôi dậy.
Nhưng tôi ngủ không sâu, trong mộng mơ thấy Tổ Hàng. Anh ấy ở Sầm Gia thôn cứ đi đi lại lại, không biết muốn đi tới chỗ nào. Tôi ở phía sau đuổi theo nhưng những khối bùn đó khiến tôi không chạy nhanh được. Mỗi khi tôi cảm thấy mình không đuổi kịp anh ấy thì anh ấy lại xuất hiện ở cách đó không xa. Cảnh trong mơ cứ lặp đi lặp lại như vậy, khi tôi tỉnh lại còn thấy mệt hơn so với khi nãy.
Tôi tỉnh lại không phải vì bị Đàm Thiến đánh thức mà bị tiếng ồn ào từ bên ngoài đánh thức.
Mắt nhắm mắt mở muốn đi ra ngoài, Đàm Thiến vội kéo tôi lại, nói nhỏ: “Ở ngoài có người tới gây chuyện. Tránh đi.”
Chúng tôi tránh phía sau tủ quần áo, chú ý tới động tĩnh phía trước. Chính là dì hôm trước nói chú rể đã chết. Bà ta cùng mấy người đàn ông đang đập bàn cãi nhau với nhân viên lễ tân, thật ra cũng chỉ để lấy lại tiền đặt cọc. Trong hợp đồng có ghi rõ, trước tiệc cưới 5 ngày muốn hủy bỏ thì có thể lấy lại 90% tiền, 10%
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734773/chuong-167-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.