Sơn hải trấn kia treo lên thì hiệu quả cũng không phải ngày một ngày hai mà có ngay. 
Buổi tối, tôi ngồi máy tính xem một ít video của công ty tiệc cưới, đột nhiên nghĩ tới chuyện nhân viên trang trí xe không cẩn thận gây xước xe đang bị người phụ nữ kia yêu cầu bồi thường. Tôi hỏi Tổ Hàng, người phụ nữ kia có thể vẫn đi kiện công ty không. 
Tổ Hàng ngồi ở trên giường, phía trước là một cái bàn nhỏ, cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Có thể, nhưng sau đó cô ta sẽ thỏa hiệp. Bồi thường chắc chắn phải làm, nhưng chuyện kiện cáo sẽ được hóa giải. Phong Thủy là âm thầm thay đổi, không phải như quả pháo một chút sẽ nổ vang ngay. Giống như phong sinh vậy, nếu kiên trì phóng sinh ba tháng trở lên thì sẽ có đổi vận rõ ràng. Những người chỉ đi phóng sinh một hai lần rồi bỏ dở thì đều chỉ là chuyện vô ích.” 
“À, ra thế.” Tôi thấy anh ấy đang viết gì đó, tò mò đi tới nhìn. Hóa ra anh ấy đang đang viết lại gia phả. Tôi cười nói: “Bây giờ lại ghi gia phả, vậy lúc trước sao anh lại đốt đi?” 
“Viết để luyện chữ thôi.” Anh ấy nói. 
Tôi cười khúc khích, không nghĩ anh ấy lại luyện chữ như vậy. Nhưng tôi có thể khẳng định không đơn giản chỉ là để luyện chữ. Cuộc sống của anh ấy không đến mức nhàm chán như thế. Viết được một lúc, anh ấy đẩy tờ giấy kia tới trước mặt tôi. 
Tên một số người kèm theo nhiệm vụ liên quan, rất nhiều chú giải ghi nhỏ khiến tôi có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734758/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.