Thấy tôi sửng sốt, Lệ Lệ nói: “Tôi biết. Khi Khúc Thiên bắt đầu thích cậu là tôi đã biết. Chỉ là vẫn luôn không thể chấp nhận được mà thôi. Trông anh ấy vẫn cứ là Khúc Thiên.” 
Tôi cúi đầu không nói gì, cũng không giải thích điều gì. Bởi vì tôi biết có giải thích cũng vô dụng. 
Lệ Lệ cũng không nói nữa, một hồi lâu sau tôi mới hỏi: “Cậu cùng tổng giám đốc gì kia là như thế nào?” 
Cô ấy cười đau khổ: “Đừng nói nữa, không phải cậu đã thấy rồi sao? Nói thật, đời này có lẽ người đàn ông yêu tôi thật sự chỉ có một mình Khúc Thiên. Những người đàn ông khác đều có mục đích. Người lần trước ở trường, khi tốt nghiệp là chia tay. Cũng chỉ lên giường vài lần thôi. Còn gã này, khi ba tôi còn quyền lực, hắn chăm sóc tôi tới mức quỳ xuống giặt quần áo. Hiện tại… ài, sau khi ba tôi xảy ra vấn đề thì thành như vậy. Nếu là Khúc Thiên, anh ấy tuyệt đối sẽ không nói chia tay ngay lúc này. Lần trước tôi thả cô ở ngôi mộ kia cũng là vì tức điên, vì tôi thật sự yêu Khúc Thiên. Hiện tại nghĩa lại, khi đó thật ấu trĩ. Có lẽ số tôi là như vậy. Những người đàn ông từng nói yêu tôi, một đám cứ như vậy đi qua. Thật sự không biết đến khi nào người đàn ông của tôi mới xuất hiện.” 
“Đồng tử mệnh, có lẽ là thuần dương mệnh, hôn nhân sẽ không thuận.” Tôi buột miệng nói nhỏ. 
Đột nhiên Lệ Lệ nắm lấy tay tôi đang đặt trên bàn, nói: “Đồng tử mệnh?! Đúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734740/chuong-151.html