Môi anh ấy dời đi, áp vào tai tôi, nói: “Lần này bởi vì là dùng chính anh làm mồi câu để dẫn Sầm Mai tới đây, có quá nhiều điều không chắc chắn. Thậm chí anh cũng không xác định liệu có chống được yêu thuật của cô ta mà đi theo Ngụy Hoa hay không. Anh sợ em biết sẽ phản đối. Bọn họ đều đồng ý, bọn họ cũng đều tán đồng không để em biết. Khả Nhân, thật xin lỗi. Hôm nay em rất xinh đẹp, em là cô dâu xinh đẹp nhất của anh. Khả Nhân, sính lễ đã gửi, sớ cũng đã đốt, chúng ta đã là vợ chồng, cho dù chết cũng không tách chúng ta ra được.”
“Vâng.” Tôi đáp, sự tức giận vừa rồi đã được thay thế bằng sự ngọt ngào, ngay cả đám ma trơi lởn vởn xung quanh cũng trở nên đáng yêu. Sau này khi nhớ lại tôi mới cảm thấy trong lời của anh ấy có quá nhiều lỗ hổng.
Anh ấy buông tôi ra, cười nói với tôi: “Anh sẽ cho em bắt lấy ma trơi.”
“A? Ma trơi cũng có thể bắt lại được?” Tôi kinh ngạc. Tôi thử vươn tay tóm lấy, chỉ là tay tôi còn chưa đụng tới nó đã bay đi. Ma trơi vốn dĩ không phải là thứ gì thần bí, là phốt pho cháy trong không khí, khi đưa tay tới sẽ khiến không khí lưu động mà đẩy ma trơi ra.
Một tay Tổ Hàng ôm lấy eo tôi, một tay khác vươn ra, một ma trơi gần đó chậm rãi bay tới gần, cuối cùng dừng ở trong lòng bàn tay anh ấy. Thật sự bắt được, tôi nở nụ cười.
Anh ấy từ từ đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734709/chuong-135-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.