Hoàng Phúc Vinh giật mình nhìn Khúc Thiên.
“Vậy… tôi phải…”
“Đẩy bình phong ra xa, làm lại cổng chính rộng ra một chút. Tìm người xem cho thật kỹ đi.”
“Mình… mình cũng không biết tìm ai? Khúc Thiên, thật sự nghiêm trọng sao?”
Tôi thật muốn mắng cậu ta, nếu không nghiêm trọng thì ba cậu ta đã không xảy ra chuyện. Khúc Thiên do dự một chút, lấy điện thoại ra gọi cho Linh Tử, hỏi anh ta có thể nhận việc này hay không. Là việc đưa quỷ hồn rời đi rồi xem phong thủy.
Linh Tử trả lời thế nào tôi không nghe được, nhưng khi Khúc Thiên ngắt cuộc gọi liền nói: “Linh Tử không rảnh, bảo chúng ta tự làm.” Anh ấy nhíu nhíu mi, rồi nói: “Hoàng Phúc Vinh, ngày mai tôi sẽ chuẩn bị một số đồ, hôm sau tôi sẽ lại đến đây xem giúp.”
Hoàng Phúc Vinh cảm kích bắt lấy tay Khúc Thiên. Kỳ thật cũng phải, một sinh viên vừa tốt nghiệp đại học, bảo cậu ta đi tìm thầy phong thủy tới xem thì quả thật có khó khăn. Chỉ là sự nhiệt tình của Khúc Thiên khiến tôi bất ngờ. Cho dù hiện tại đang nhờ thân thể của Khúc Thiên, chuyện giúp đỡ bạn của Khúc Thiên thì anh ấy cũng không cần làm như vậy. Với sự hiểu biết của tôi về anh ấy, chuyện như này nếu anh ấy thấy sẽ chỉ nói, ngươi có làm được hay không là chuyện của ngươi.
Nhưng hiện tại anh ấy lại chủ động nói muốn giúp đỡ, tôi có thể không bất ngờ sao?
Các bạn học cùng nhau an ủi Khúc Thiên, đặt một phong bì làm tiền phúng điếu, sau đó chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734643/chuong-102-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.