“Á!” Tôi kêu nhỏ một tiếc, vội vã lùi về phía sau. Bời vì đang là ngồi xổm, lùi về phía sau khiến trọng tâm lệch nên tôi ngồi bệt xuống đất. 
Khúc Thiên đặt đệm xuống, đỡ tôi lên. Tôi sợ hãi tới mức nói không còn lưu loát: “Anh… có thấy không? Đôi mắt kia…” 
“Ừ. Âm khí nó nặng như vậy, lúc này âm khí trên người em cũng nặng, có thể nhìn thấy nó cũng thật bình thường. Không có gì đâu, oán khí đó không nhắm vào em.” 
Nói như vậy, đôi mắt kia thật sự là… quỷ? Lại còn ở dưới giường Y Y. 
Khúc Thiên đưa tôi về lại phòng khách, Y Y cũng đã vệ sinh cho em trai xong. Nghe tiếng cười ngây ngốc từ phòng em trai cô ấy, tôi thật sự không biết cậu em này sống mỗi ngày như thế nào. Ở trong nhà này, mỗi thời mỗi khắc đều ở cùng quỷ. 
Đôi mắt đỏ au màu máu kia, nhất định cậu ta cũng nhìn thấy, chỉ là cậu ta không thể nào biểu đạt suy nghĩ của mình, chỉ có thể cười ngây ngô như vậy. 
Y Y đi ra, ngượng ngùng cười cười, nói: “Tình hình nhà mình là như vậy. Hai người xem, có phải nhà mình… có gì đó?” 
Khúc Thiên nhìn lên trần nhà, đã có vết mốc loang lổ, nhà mới mấy năm không có vết như vậy phải phải. Nói: “Người đầu tiên xảy ra chuyện là ai?” 
“Là ba mình, ông bị tai nạn xe phải cắt chân.” 
“Người thứ hai thì sao?” 
“Bà nội mình. Qua đời.” 
“Qua đời năm bao nhiêu tuổi?” 
“Năm mươi mốt.” 
Tôi nhíu mi, năm mươi mốt tuổi đã có cháu nội lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734594/chuong-78.html