“Cậu thật sự chịu giúp mình à?” Ngày thường cô ấy với tôi cũng chỉ chào hỏi xã giao, tuy rằng cùng lớp nhưng nói chuyện với nhau rất ít, cho nên khi tôi nói giúp cô ấy mới khiến cô ấy ngạc nhiên như vậy. Cũng là vì nguyên nhân này mà cô ấy cố ý tiếp cận tôi lại không dám nói chuyện này với tôi.
Tôi gật đầu để khẳng định với cô ấy, cũng hẹn thời gian, sau ngày hết triển lãm sẽ đến nhà cô ấy xem.
Khi về nhà buổi tối, Khúc Thiên đã nằm trên sô pha. Trong phòng, Sầm Tổ Hàng nằm nghiêng trên giường, đang xem gia phả.
Nhìn anh ấy khiến tôi không nhịn được nghĩ tới buổi tối kia. Tuy rằng sau đó bị sốt nhưng mỗi cảm giác đêm đó đều rất rõ ràng, mặt tôi bất chợt đỏ bừng.
Sầm Tổ Hàng ngẩng đầu nhìn tôi, nói: “Về rồi à?”
“Dạ.” Tôi dựa vào khung cửa không đi vào phòng ngay, cảm thấy bây giờ tôi và anh ấy không còn giống như trước.
“Em sao thế?”
“Không có gì? Cuốn gia phả này anh có thấy được gì không? Sao mỗi ngày đều xem?”
“Vừa xem vừa ngẫm lại, có rất nhiều điều không giống như những gì anh trải qua. Ví dụ như chỗ này,” Anh ấy chỉ vào cuốn gia phả, tôi tiến đến bên cạnh anh ấy, nhìn một chữ dạng phồn thể viết Sầm Tổ Hàng, bên cạnh có tên Sầm Tổ Dược, nói: “Bọn anh còn có một người anh em tên Sầm Tổ Trạch, nhưng sao lại không xuất hiện trong gia phả? Sau này cũng không có bất kỳ tin tức gì về Sầm Tổ Trạch. Bé trai chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734592/chuong-77.html