Sau khi căn chỉnh la bàn, quả thực ngày hôm qua tôi vẽ trên máy tính không sai. Cung Tốn lại hợp với phòng bếp và nhà vệ sinh. Khúc Thiên nhìn về nhà vệ sinh, bảo chúng tôi mang đến một giỏ lan treo lên cửa sổ. Lá cây màu xanh rất hợp với phòng tắm.
Có người trồng trúc phú quý nơi phòng tắm đều sẽ chết, mà có người trong phòng tắm treo một giỏ lan lại có thể sống. Đây cũng là do mệnh.
Đàm thiến nhìn giỏ lan kia, nói: “Như vậy là xong à?”
Khúc Thiên nói: “Xong rồi, đứng để nó chết là được.”
“Tớ sẽ nhanh khỏe lại sao?”
Tôi vỗ vỗ bả vai cô ấy, nói: “Nào có chuyện tốt đẹp như vậy. Cứ uống thuốc đi, phong thủy là phải tin nhưng đừng mê tín. Cho nên, thuốc vẫn phải uống, phương phải này chỉ để giúp cậu nhanh khỏe hơn thôi.”
Đàm Thiến nhíu mày: “Thuốc rất đắng.”
“Thuốc đắng dã tật mà.”
Tới buổi trưa, chúng tôi ăn cơm ở nhà Đàm Thiến. Bữa cơm rất đơn giản, ba cô ấy không về nhà, tôi cùng Đàm Thiến ở trong phòng bếp nói chuyện, thỉnh thoảng giúp mẹ cô ấy nấu ăn. Khúc Thiên ở thư phòng kia nhìn Điêu Long Đại Lương. Tôi không biết Điêu Long Đại Lương có cái gì đẹp, nghĩ lúc trước có nhiều da người ở bề mặt như vậy, lông tơ của tôi dựng ngược hết lên.
Bữa cơm đơn giản, đều là người thân quen cũng không so đo. Mẹ Đàm Thiến thấy trong phòng tắm treo giỏ lan còn nói nhỏ, sao lại để lan trong phòng tắm.
Đàm Thiến nói: “Lan thích ẩm, chỉ cần thỉnh thoảng lấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734543/chuong-52-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.