Chương trước
Chương sau

Khúc Thiên nói: “Là chọn ngày không đúng. Ông ta chọn ngày không hợp với hướng nhà. Hãy cho tôi biết sinh thần bát tự của hai người, cả của mẹ anh nữa.”
Vừa nghe được nguyên nhân, nam chủ nhân cẩn thận nói bát tự, còn nói bát tự của mẹ mình không rõ lắm, chỉ biết cầm tinh.
“Biết năm sinh là đủ rồi.” Khúc Thiên tính rất nhanh, trình độ tôi bây giờ vẫn phải viết ra giấy mới có thể thấy được. Khúc Thiên thấy tôi có bộ dáng mơ hồ, mỉm cười với tôi, lấy ra giấy bút viết mười hai địa chi, sau đó đánh dấu vào cầm tinh của bọn họ, còn cả hướng cung vị của phòng cũng đánh dấu.
Như vậy tôi có thể thấy được rõ ràng. Ngày nhập trạch cùng với bà lão và nữ chủ nhân là tương xung. Không chỉ có như vậy, cũng là tương xung với cung vị của nhà.
Khúc Thiên nói: “Ông ta làm phong thủy cho ngôi nhà rất tốt, chính là giống như cho ngôi nhà này một thân thể khỏe mạnh vậy. Còn ngày nhập trạch lại tương đương với thời gian ngôi nhà được sinh ra, chính là bát tự của nhà. Bát tự này ông ta lại chọn xung với bát tự của mọi người. Như vậy dù phong thủy có tốt, nhà này cùng mọi người không hợp thì cũng sẽ có thương tổn.”
Tôi ở bên cạnh gật gật đầu học hỏi. Còn bên kia, hai vợ chồng đã không còn chú ý đến cơm canh, cũng không chú ý tới còn có khách ở đây mà bắt đầu cự cãi.
Nam chủ nhân nói, đều là mẹ nữ chủ nhân đắc tội người ta.
Nữ chủ nhân nói, đều là nam chủ nhân mời ông thầy địa lý quá nhỏ mọn.
Khúc Thiên không nói gì, bảo tôi ăn nhiều một chút. Chờ bọn họ ồn ào với nhau một hồi, rốt cuộc nghĩ tới điều gì, mới quay sang tôi cùng Khúc Thiên, hỏi có phương pháp hóa giải hay không.
“Đứa trẻ đã sinh ra, hai người có nghĩ nhét nó trở lại để sinh thêm một lần nữa không? Chuyển nhà đi.”
Sau đó hai người kia tiếp tục cãi nhau. Mãi cho đến khi chúng tôi cơm no, nói phải về nhà thì bọn họ mới đứng dậy tiễn chúng tôi.
Khi lên xe, tôi còn nói thầm: “Thầy địa lý kia sao lại đi hại người?”
Khúc Thiên vừa khởi động xe vừa nói: “Thầy địa lý ở thôn quê năng lực xử lý không cao, nhưng bọn họ xem mồ mả hay tính ngày giờ gì đó thì tuyệt đối không kém Sầm gia, thậm chí còn lợi hại hơn cả Sầm gia.”
“Giống như Linh Tử, cậu ta cũng xuất thân nông thôn. Cậu ta tính ngày giờ gì đó chắc chắn lợi hại hơn anh. Thầy phong thủy không thể đắc tội, thầy địa lý cũng không thể đắc tội.”
Ách… Linh Tử Kim Tử là không thể đắc tội. Cảm giác bây giờ hai chị em bọn họ giống như bạn bè của tôi, cũng không có cảm giác phải e dè gì.
Khúc Thiên tiếp tục nói: “Ở nông thôn, khi nhập trạch nhà mới đều mời khách ở nhà mới, còn sẽ gọi tới rất nhiều gia đình có trẻ nhỏ. Nhiều người như vậy, đặc biệt là trẻ con tới nhiều, để trẻ con chạy nhảy quanh nhà thì có thể nhanh chóng khiến mảnh đất đó có vượng khí. Nhưng ở thành thị, rất nhiều gia đình khi nhập trạch nhà mới không hề mời khách, dù có mời khách cũng lo lắng nhà mới bị bẩn nên mở tiệc ở nhà hàng. Lại có thêm quy củ, trẻ con tới nhà mới không thể chạy nhảy nghịch ngợm, thậm chí có nhà còn đóng cửa các phòng, chỉ để khách ngồi ở phòng khách. Như vậy thì dù nhà có phong thủy tốt cũng không khiến vận thế dậy nổi.”
“Đúng vậy, nhà em khi dọn tới ngôi nhà nhỏ kia, em nhớ lúc ấy em mới học lớp 1. Trong trí nhớ của em thì cả nhà chỉ ngồi ăn một bữa thôi, cũng không mời khách nào cả.”
“Thảo nào cửa hàng nhà em vắng vẻ như vậy.”
Tôi trừng mắt nhìn anh ấy một cái: “Khúc Thiên! À không, Sầm Tổ Hàng! Đó là bởi vì anh ở nhà em mấy năm khiến phong thủy nhà em bị hỏng hết còn gì.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.