Bác gái kia vừa đi, Linh Tử liền thay đổi chỗ ngồi, ngồi xuống bên cạnh chúng tôi.
Tôi hỏi ngay: “Vậy nếu nhà của bà ấy mở ở hướng Tây Nam thì sao?”
“Đó chính là nữ chủ nhân kia thích đi dạo phố tiêu xài lãng phí, đi mua sắm năm sáu tiếng đồng hồ cũng không biết mệt.”
Linh Tử còn nói chưa xong thì giống như bị chặn họng. Cậu ta cười gượng gạo nhìn ra phía sau chúng tôi. Tôi quay đầu nhìn lại, thì thấy Kim Tử đang trừng mắt tức giận, trong tay xách theo túi lớn túi nhỏ, xem ra đã mua rất nhiều đồ.
“Nói chị sao!” Kim Tử quát lên.
“Không, chỉ là chỉ giáo cho Khả Nhân một chút thôi.”
Kim Tử đem theo túi lớn túi nhỏ đặt lên ghế trống bên cạnh, tống cổ Linh Tử đi gọi cơm. Ba tôi nhanh chóng bảo để ông đi gọi, bữa này là chúng tôi mời.
Vừa ăn cơm vừa nói chuyện xảy ra, cuối cùng Linh Tử cũng đồng ý giúp đem chiếc bàn trang điểm kia đi chôn, sau đó làm lễ siêu độ. Sau đó bọn họ bàn luận chôn theo cách nào. Khúc Thiên nói cứ đào hố chôn là được, sau đó làm lễ siêu độ. Nếu nữ quỷ kia vẫn phá phách thì anh ấy sẽ ăn, dù sao đây cũng là hồn đầy oán khí, cho dù bị anh ấy ăn thì phía dưới cũng không để ý.
Ý kiến của Linh Tử là đem chôn bàn trang điểm, mời đồng nam đồng nữ cùng nhau. Chỉ cần còn có một chút thiện niệm hẳn cô ấy sẽ buông tay.
Cha tôi thì không nói chen vào được.
Tôi với chị Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/chong-toi-la-quy/1734529/chuong-45-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.